Chương 01: Cuộc gặp offline
Độ dài 1,804 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-07-10 10:15:05
"Hay là thỉnh thoảng chúng ta làm cuộc gặp offline chỉ có hai chúng ta nhé?"
Amamiya Takaaki tỏ vẻ khó hiểu trước cuộc trò chuyện trong game trên màn hình của cậu.
Cậu đã nhận được lời mời về một cuộc gặp offline từ một người bạn.
Nếu đó là từ một người mà cậu mới quen, cậu sẽ từ chối lời mời, nhưng cậu đã biết người bạn "Dragonhead" được ba năm rồi.
Cậu quen được cô ấy trong bang hội đầu tiên của cậu khi bản PC của game giả tưởng "Arcadia Fantasy" mà cậu đang chơi vừa được phát hành, họ đã cùng nhau làm các nhiệm vụ khó khăn và trò chuyện suốt đêm. Mọi thứ cứ tiếp tục cho đến khi cậu nhận ra họ đã trở thành chiến hữu.
Họ chưa từng nói quá nhiều về cuộc sống thực, nhưng cậu chưa từng nghĩ đến việc Dragonhead sẽ mời cậu đến cuộc gặp offline.
"C-Cuộc gặp offline. C-Có vẻ ổn đó."
"Rein-san, cậu đang run trong khi gõ phím hả?
Hình đại diện của Amamiya có tên là <Rein>, trái ngược với đống trang bị nặng nề của Dragonhead, cậu là một phù thủy với bộ trang bị nhẹ nhàng hơn.
Sẽ rất xấu hổ nếu ai đó biết được cậu đang lo lắng, nên Amamiya cẩn thận gõ bàn phím khi đang kiềm chế đôi bàn tay run rẩy của mình.
"Nhưng tại sao cậu lại đột ngột muốn có một cuộc gặp offline? Tôi tưởng cậu không thích những chuyện như vậy, Dragonhead-san."
"Chúng ta đã biết nhau được một thời gian rất dài, và tôi nghĩ tôi rất muốn được gặp cậu ít nhất một lần.”
Amamiya thậm chí còn bối rối hơn.
Ngày nay, việc gặp gỡ bạn bè trong game ở ngoài đời không phải là chuyện hiếm.
Chúng ta đang ở thời kỳ mà bạn có thể dễ dàng chơi các trò chơi chất lượng cao trên điện thoại. Những khái niệm về game đang ngày càng được phổ biến rộng rãi đến với mọi người, bao gồm những người đã từng không biết đến chúng. Mọi người thường tương tác với những người họ gặp được trong trò chơi hay ngoài đời, chẳng hạn như trò chuyện qua video với những người bạn trong MMORPG, hoặc đăng hình có mặt họ, và thậm chí còn kết hôn.
"Cậu không thích nó ư, Rein-san...?"
Đối với Amamiya, cậu không hẳn là không thích điều đó vì cậu và Dragonhead còn thân nhau hơn cả bạn bè ngoài đời và có nhiều điểm chung trong các cuộc trò chuyện (chủ yếu là về game).
Tuy nhiên, Amamiya Takaaki là một người kém giao tiếp xã hội.
(Sẽ như thế nào nếu tôi gặp mặt offline với Dragonhead và cô ấy sẽ mất hứng trước tính cách thật của tôi.....!)
Rein trong game và Amamiya ở ngoài đời rất khác biệt về cách trò chuyện và tính cách cá nhân.
Cậu không thể nói "Chào buổi sáng!" một cách bình thường và cậu không thể tỏ ra ngầu với "Hãy để đó cho tôi, Dragonhead-san! Một mình tôi có thể lo được gã này!"
Amamiya chỉ là một học sinh cao trung 17 tuổi nhỏ bé.
Cậu không bao giờ muốn người bạn của ngày hôm qua trở thành người lạ của ngày hôm nay.
Vì cậy câu trả lời của Amamiya chọn là.
"Ok, chúng ta sẽ có một cuộc gặp offline nhé! Tôi vẫn còn là học sinh nên khoảng thời gian duy nhất mà tôi rảnh là những ngày cuối tuần. Khi nào thì cậu rảnh, Dragonhead-san?"
Tôi đã làm nó, tôi đã làm nó.
Trong khi nguyền rủa bản tính không thể từ chối yêu cầu của ai đó, Amamiya chờ đợi câu trả lời của Dragonhead-san với đôi mắt đẫm lệ.
"Yay! Tôi cũng rảnh vào những ngày thứ Bảy và Chủ nhật, nên....... Chủ nhật tuần này thì sao?"
"Okay, về địa điểm... C-Có nơi nào cậu thích không?"
"Cậu trò chuyện hơi bị lạ đó, lol. Được rồi, tôi sống ở thành phố Hakusei, ở tỉnh..."
Amamiya rất bất ngờ trước điều này.
Bởi vì đó cũng là nơi mà cậu đang sống.
"Tôi cũng ở thành phố Hakusei! Chúng ta ở gần đó!"
"Eh? Có thật không vậy? Thật là trùng hợp! Vậy, cậu có biết khu phố Kouba?"
"Nó tốn khoảng 20 phút để đi bộ tới đó. Cậu có muốn gặp nhau ở đó không?"
"Tôi sẽ hẹn gặp cậu tại đó. Và, về cửa hàng ..."
Amamiya bất ngờ trước sự trùng hợp này.
Cậu tự hỏi liệu Dragonhead thật sự biết địa chỉ của cậu và đang chuẩn bị cho cuộc bắt cóc một học sinh như cậu, điều cậu cho rằng nó có khả năng xảy ra.
Tuy nhiên, từ cuộc trò chuyện, có vẻ như cô ấy rất hài lòng, nên giờ đây cậu không thể hủy hẹn được.
"Hay là gặp nhau ở quán café nhé? Nó có tên là [Vidra]."
"Vidra? Là Vidra đó ư?"
Đó là một quán cà phê có phong cách dành phụ nữ hoặc các cặp đôi trẻ thường đi tới!
Cậu lau mồ hôi trên trán bằng tay áo và nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính với vẻ hoài nghi.
"Không phải nó hơi khó khăn sao,.....?"
"Tôi rất thích quán này! Bánh dâu tây ở đó rất ngon tới mức nó được giới thiệu trên một chương trình TV nổi tiếng.
Họ nói rằng nếu bạn không thử nó ít nhất một lần trong đời, đó sẽ là một sự đáng tiếc."
"Ah,.... thật như vậy ư?"
Cô ấy chỉ vì chiếc bánh đó thôi ư, đúng là phụ nữ.
Trong trường hợp đó, Amamiya tự nghĩ: "Sao cậu không đi ăn một mình?", nhưng nếu Dragonhead đã yêu cầu, cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi cùng.
"Tôi xin lỗi, nhưng tôi phải đi ngủ bây giờ. Tôi sẽ đăng nhập vào ngày mai cùng thời gian này, nên chúng ta sẽ nói bàn về những chuyện còn lại sau."
"Okay! Tôi phải dậy sớm vào ngày mai nên tôi cũng sẽ đi ngủ!"
Dragonhead đã đăng xuất.
Trước khi Amamiya rời đi, thông báo đăng xuất của Dragonhead hiện lên trong thanh trò chuyện.
Mặc dù họ không có tranh đua, Dragonhead luôn đăng xuất sớm hơn Amamiya.
Đây là chuyện thường ngày nên Amamiya cũng đăng xuất và tắt PC của cậu mà không suy nghĩ nhiều.
Căn phòng trở nên tối dần khi ánh sáng từ màn hình vụt tắt.
Vì cửa sổ đã đóng kín, Amamiya không biết mặt trời đã lên chưa hay bây giờ là mấy giờ, nó quá rắc rối để kiểm tra nên cậu cứ thế mà lao vào giường ngủ.
Tôi không chịu được cơn buồn ngủ nữa, hãy đi ngủ thôi.
"Takaaki! Trời đã sáng rồi! Tại sao cậu vẫn còn ngủ!"
Một giọng nói từ bên ngoài phòng, Takaaki mở mắt và nhìn lên trần nhà.
Có ai đó vừa quấy rầy giấc ngủ của cậu, người vừa chìm vào giấc ngủ, đã không do dự mà xông vào phòng.
"Chika.....?"
"Cậu lại thức trắng đêm để chơi game dấy à! Tớ không biết đã nói với cậu bao nhiêu lần là phải có chừng mực chứ! Tớ phải đánh thức cậu vào mổi buổi sáng đấy!"
Người vừa vào phòng chính là Tojo Chika.
Cô có thân hành mảnh mai như người mẫu và mái tóc đen dài bóng mượt. Cô đang diện một bộ đồng phục học sinh mang lại cảm giác trưởng thành những vẫn thoải mái. Cô là bạn thuở nhỏ của Amamiya, người nổi tiếng với các nam sinh và nữ sinh ở trường học của cô.
"Trời đã sáng rồi ư? Tớ tưởng vẫn đang là giữa đêm."
"Tất nhiên là không rồi! Cậu đã mải mê chơi game đến mức mất hết nhận thức về thời gian! Tớ không biết cậu đang vui vẻ với điều gì. Cậu nên dành thời gian đó cho việc gì có ích hơn."
Cô ấy là một học sinh cao trung cùng tuổi, nhưng cô ấy giống như một người mẹ vậy.
Không thể đáp lại vì cô ấy hoàn toàn đúng, Amamiya đã thành thật và cảm ơn cô ấy.
"Cảm ơn! Luôn luôn cảm ơn Chika vì đã đánh thức tớ dậy sớm như vậy."
"Hmph!! Tớ không biết cậu đang nói về điều gì khi cậu lại thức suốt đêm,....., hãy rửa mặt và xuống dưới nhà càng sớm càng tốt."
Vai trò của Tojo là đánh thức Amamiya dậy vào mỗi buổi sáng, vì thế cậu không thể bị trễ học khi luôn thức khuya vào mỗi tối.
Cả hai không nhớ vì sao chuyện này lại diễn ra, nhưng nó đã trở thành một thói quen thường ngày kể từ hồi tiểu học, vì thế họ không nghĩ nhiều về nó.
""Cảm ơn vì bữa ăn.""
Trên bàn ăn chỉ có Amamiya, em gái của cậu Anna, và Tojo.
Cha mẹ của Amamiya đang công tác ở nước ngoài nên cậu sống với em gái mình, mặc dù chỉ là tạm thời.
Mặt khác, Tojo đã được sự cho phép từ gia đình cô ấy để được ăn cùng với họ.
Sẽ rất cô đơn nếu chỉ có hai người, phải không? Nên đó chính là lí do.
"Hehe, Chika onee-chan. Chị có thích món omelet mà em đã làm không? Em đã cho thêm rất nhiều đường để làm chúng ngọt hơn."
Anna, đứa em gái trong đồng phục trung học nhìn Tojo với ánh mắt lấp lánh.
Bữa sáng hôm nay đã được làm bởi Anna.
"Có, tất nhiên là nó rất ngon. Em đã sử dụng đường mà không hề để bị cháy, nên chị có thể nói em là một chuyên gia đó. Hãy tiếp tục phát huy nhé."
Tojo đã luôn nhận xét các món ăn của Anna từ những ngày đầu.
Điều đó rất đúng, vì cô chính là người đã dạy Anna cách nấu ăn.
"Yay! Em đã được đánh giá tốt từ Chika onee-chan!"
Anna nhảy cẫng lên, thể hiện sự hạnh phúc bằng toàn bộ cơ thể.
Amamiya chỉ cười trừ, điều đó không có gì đáng ngạc nhiên vì em ấy đã bị chỉ trích rất nhiều khi mới bắt đầu nấu ăn.
"Đã đến giờ rồi. Anna-chan, em sắp trễ học rồi nên hãy nhanh lên và chuẩn bị đi."
Tojo lại nói giống như một người mẹ, nhưng cả Amamiya và Anna đều đáp lại "Vâng" như những đứa trẻ.
Amamiya rất thích Tojo, người rất nổi tiếng trong trường học, đôi khi cô nghiêm khắc nhưng vẫn rất ân cần và tốt bụng.
Cậu không biết từ khi nào đã rơi vào lưới tình của cô.
Sau giờ học, Amamiya về nhà ngay lặp tức, khởi động PC, và đăng nhập vào game.
Dragonhead đã đăng nhập từ trước đó.
Cô ấy vẫn là người đăng xuất nhanh hơn.
Amamiya quyết định xin cô lời khuyên về tình yêu.
"Có một người mà tôi thích, và tôi đang nghĩ đến chuyện tỏ tình với cô ấy."
"Nnnnn-nghiêm túc đấy à, vậy, vậy?"
Cậu ấy đang run khi gõ phím ư?