ALTHOUGH I AM ONLY LEVEL 1, BUT WITH THIS UNIQUE SKILL, I AM THE STRONGEST
Miki Nazuna ( 三木なずな )Subachi ( すばち )
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 04 : Căn Nhà Sáng Sủa Và Ấm Áp

Độ dài 2,382 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-29 10:13:19

~ Translator : Masa

~ Edit : All For Love

Đón xem chương mới nhất trước 1 ngày tại web team dịch.

___________________________________________________________________

Tôi săn lùng bọn Zombie một cách không thương tiếc.

Hiện tại tôi đang hạ gục bọn Zombie ở tầng một của Nihonium, nơi Rank A  cho rằng [ Không thu được thứ gì ].

Tôi thu hoạch được hạt giống sau khi đánh bại chúng ,khi nhặt lên nó sẽ chảy ra trên bàn tay lạnh lẽo của tôi và [HP tối đa tăng 1] sẽ vang lên trong đầu

Quái vật thường rớt thứ gì đó, thêm nữa là cái vật đó tăng chỉ số của bạn vĩnh viễn. Sau khi chợt nhận ra điều đó,  tôi lập tức săn lùng bọn Zombie.

Và nếu tôi hạ gục 100 con― Thì HP tối đa của tôi sẽ tăng 100 điểm. Có một số thứ khiến tôi khá nghi ngờ, đó là liệu chỉ số của tôi sẽ thực sự sẽ tăng sao? Đó là điều tôi không chắc.

Khi tôi đang nghĩ đến việc thử nghiệm giả thuyết của tôi.

Tôi điên cuồng tìm kiếm xung quanh tầng một nhưng vì Dungeon này đã được cho là vô dụng nên tôi đã không gặp bất kỳ Bảng trạng thái của mấy thứ khác.

Không còn sự lựa chọn nào khác, chúng ta hãy quay lại Shikuro-đợi đã, tôi nên đến Teruru, dù sao thì nơi đó vẫn còn có thể sử dụng được bản trạng thái.

Như đã định, tôi hướng đến lối ra Dungeon nhưng …

Trong khi chạy về phía góc, có vẻ như ai đó đang ở đó.

Đùa sao, một cô gái bé chibi đang cầm trong tay một cái búa khổng lồ, đó là Emily bao dung của tôi~

[Thật nhẹ nhõm~ Anh đang ở đây, Yoda-san]

[Có chuyện gì sao Emily? Tôi chạy thẳng đến đây.]

[Kể từ khi đêm xuống và Yoda-san đã không hề về nhà, em đã đến để tìm và kiểm tra.]

[Chờ đã, ban đêm?]

[Yeap, đang là ban đêm rồi.] như Emily gật đầu.

Trời đã sập tối, tôi đã hoàn toàn không nhận ra.

[Mặc dù đồng hồ sinh học bên trong cơ thể mà có thể nói cho anh biết liệu đó có phải là chuyến tàu cuối……]

[Chuyến cuối…tàu?]

[Aah, không có gì đâu~]

[Yoda-san tính ở lại đây sao? Nếu không, liệu anh sẽ cùng em về nhà được không?]

[Trở về bây giờ? Tại sao?]

[Vì em đã làm cho anh hộp Bento và đang chờ anh~]

[Thế thì, hôm nay dừng lại được rồi. Giờ thì chúng ta hãy trở về nhà nào~]

[Okay!]

Khi chúng tôi quay trở về nhà, Emily trông ngây ngất khi khuôn mặt, cô ấy đang tràn đầy vui sướng.

Emily và tôi hiện đang hướng đến lối ra của Dungeon.

Chúng tôi hiện ở tầng hầm đầu tiên của Nihonium. Vì chúng tôi đã đâm xuống hơi sâu, nó sẽ mất một lúc để chúng tôi thoát ra.

Trên đường, chúng tôi gặp một con Zombie.

Nó xuất hiện từ dưới đất, chui lên từ đầu đến chân.

[Wa−wa−, vậy đây là quái vật ở cái Dungeon này nanodesu~]

[Đúng vậy…..Nó có vẻ như là loại kẻ thù dễ dàng cho em phải không?]

[Ah, có lẽ là thế~] cô ấy gật đầu. Hiện giờ ánh mắt của Emily như muốn chiến đấu.

Tốc độ của con Zombie rất chậm chạp.

Khi nó đến gần hơn, nó đã tạo ra âm thanh [Uu ー, Aa ー] trong khi vẫn tự kéo mình.

Về cơ bản, nó di chuyển giống như mấy ông già bà già đang đi bộ trong công viên ấy. Nhưng chúng tôi không thể lơ là phòng bị được khi chúng đột ngột xuất hiện với tốc độ thành thánh như thế.

Mặc dù, nó chậm hơn so với những người thuộc tóp sức mạnh như Emily.

Ngay cả khi đó là Zombie, tôi cảm thấy rằng cô ấy thậm chí còn có thể 1 hit nó.

(-đánh khống chế CC hay làm nó vật vờ ngu người gì gì ấy . con nhỏ này trâu vl) (-Masa: dịch hộ nên tui sẽ giữ nguyên vì tôn trọng)

[Liệu em có thể?]

[Tới luôn đi~]

Sau đó Emily tạo thế đứng với cái búa của cô ấy.

Không giống như lúc cô ấy chiến đấu với con Slime bóng nảy(cứ google từ này “hoppidy hop”), tức là cô ấy bị đánh trước khi có thể kịp phản công, nhưng kẻ thù lần này không sử dụng chiến thuật đó.

Với sự lợi thế của mình, Emily đặt cái búa lên và cô đập nó xuống.

Dokon! (Splat!)

Khi cây búa đập xuống đất, nghe thấy được âm thanh lớn cùng với tiếng của thịt văng tung téo.

Sau khi nâng cây búa lên, con Zombie bị biến thành một thứ như thịt băm.

[Yattaー,desu~]

[Có vẻ như em đối phó tốt với loại kẻ thù như này~]

[Yeap! Nhưng thật đáng tiếc, lời đồn về chuyện không có gì rớt ra là thật….]

Trong khi nhảy cẩng lên vì chiến thắng dễ dàng, thì tôi có cảm giác như Emily đột nhiên bị thất vọng vì chuyện đó.

Thì nếu chúng thật sự rớt ra gì đó thì đã có người đến đây để kiếm thu nhập rồi.

[Như mong đợi, nếu là Emily thì sẽ không có thứ gì cả.]

[Ể? Không phải là tất cả mọi người đều không kiếm được thứ gì ở đây sao?] Emily nói lúng túng trong khi gãi đầu.

Như thể cố gắng giải thích cho cô ấy, có vẻ như đây là thời điểm tốt đã đến khi một con Zombie đột nhiên xuất hiện. Lúc ấy, cầm trên tay cây giáo tre, tôi bay về hướng nó.

Sau khi giết hơn 100 con, tôi đã ghi nhớ cái cách mà chúng di chuyển.

Đúng như tôi đã dự đoán, tôi đâm chính xác vào đầu nó và hạt giống rơi ra.

[Nếu anh giết nó, nó sẽ rớt đồ.]

[Eeeeeeh~]

[Oh yeah, Emily mau tới và nhặt nó lên đi~]

[Okay desu—Eh? Có vẻ như nó xuyên qua tay em.]

Cô ấy cố gắng nhặt hạt giống nhưng cứ như mỗi lần chỉ là tóm lấy không khí.

Trong khi nhìn tôi với một biểu cảm băn khoăn, tôi đến chỗ của cô ấy và—tự nhiên nhặt nó lên.

[Làm sao mà Yada-san có thể nhặt nó lên thế?]

[Cũng như thế. Liệu tình huống như thế này đã từng xảy ra chưa?]

[Chưa~ Mọi thứ rớt ra điều là một vật và mọi người điều có thể nhặt nó lên nếu không thì bọn em không thể bán nó~]

[Ra là vậy.]

[Aa, nó biến mất~]

——HP tối đa đã tăng thêm 1.

[Liệu có bất cứ vật phẩm nào tăng chỉ số cho em không?]

[Nó là gì thế?]

[Nếu em nhặt nó lên, HP tối đa của em sẽ được tăng lên thêm 1, đó là thứ mà âm thanh đã thông báo.]

[Em chưa từng nghe về việc như thế này trước đây.]

[Chưa từng sao?]

[Yeap. Nếu một thứ như vậy tồn tại thì anh có thể—vô cùng giàu hoặc trở thành vua hay kể cả người mạnh nhất thế giới nanodesu]

Điều đó đúng.

Một thời gian trước khi tôi còn chơi trò chơi như này, tôi đã từng sử dụng chiến thuật như này. Bây giờ nó là hiện thực, liệu tôi có thể sử dụng nó lần nữa?

Nếu một ai đó có vật phẩm tăng chỉ số thì họ cũng có thể giàu một cách bẩn thỉu hoặc trở thành người mạnh nhất thế giới.

Tuy tôi đã từng sử dụng nó trên nhân vật của tôi, biến một nhân vật yếu trở thành một nhân vật mạnh khi chơi.

Tôi đã luôn nghĩ về điều này khi một thứ như thế tồn tại ở thực tại thì nó có thể phá vỡ sự cân bằng của thế giới.

Và Emily thẳng thắng trả lời nó.

Nếu nó tồn tại thì họ có thể mang về những con nai lớn, những ai muốn dùng nó có thể dùng, những ai không muốn dùng có thể để đó và bán nó trong thời gian dài.  

Cái vật phẩm như này không nên tồn tại.

Nhưng và giờ nó có tồn tại, và nó hiện đang nằm trong tay tôi.

Tôi là người duy nhất có thể làm cho nó rơi ra và cũng là người duy nhất có thể lấy nó… tựa tựa như thế?

[…….Liệu chỉ số đã được tăng lên, anh muốn kiểm tra nó]

[Nếu anh muốn kiểm tra nó, hãy nhớ đến lối ra hang động, nơi đó là chỗ mà anh có thể kiểm tra nó~]

[Có sao?]

[Nó được mọi người dùng để kiểm tra chỉ số của họ. Mặc dù có vẻ phần lớn mọi người đã quên về nó rồi.]

(Eng thắc mắc cái từ người nhắc đến ở đây nói về người không phải là mạo hiểm giả hay không)

[Hiểu rồi….] Tôi gật đầu.

Sau đó, Emily và tôi đã rời khỏi Dungeon cùng nhau.

Trên đường đi, có vẻ như không có Zombie ở gần và chúng tôi an toàn rời khỏi Dungeon.

Khi chúng tôi rời khỏi Dungeon, Emily có nói là thời gian lúc này là nửa đêm rồi.

Ở gần lối ra của Dungeon, một Bảng trạng thái của mọi thứ đã được thiết lập ở đó. Chúng tôi đến gần nó và tôi đưa tay lên phía trước nó.

―――1/2―――

Cấp: 1/1

HP C

MP F

Sức mạnh F

Thể lực F

Trí tuệ F

Tinh thần F

Nhanh nhẹn F

Khéo léo F

May mắn F

―――――――――

[Eeeeee! Kể cả khi cấp độ của anh vẫn như trước nhưng HP của anh đã được tăng lên!]

[Ồ, vậy là sau cùng nó cũng hoạt động.]

[Aa, đây là kết quả của việc đánh bại 101 Zombie vừa nãy.]

[Điều này thật tuyệt. Em chưa từng nghe bất kỳ ai không lên cấp nhưng chỉ số của họ lại vẫn tăng cả~]

Emily nhảy nhót xung quanh tôi trong khi nhìn tôi với cặp mắt lấp lánh.

Sáng hôm sau, tôi thức dậy sớm vào buổi sáng.

Hôm qua, khi Emily đến để đón tôi về, có lẽ vì chúng tôi đã trở về lúc như thường ngày và ngủ đúng giờ, nên tôi đã nghỉ ngơi một đêm ngon lành.

Hơn nữa, cũng do tình trạng của căn nhà.

Trước khi tôi thuê căn phòng, nơi này tỏa ra một mùi hôi thối. Lúc đó, điều duy nhất tôi chỉ nghĩ mình cần một nơi để [ Ở ] thật nhanh.

Vấn đề ngân sách cũng có vấn đề nốt.

Nhưng hiện tại thì chúng tôi đã có căn nhà ấm áp và sáng sủa để ở.

Không giống như lần cuối mà tôi thức dậy khi vẫn mệt mỏi mà bây giờ khi tôi thức dậy ngực tôi tràn ngập sự yên bình.

Gần cửa sổ, tôi có thể thấy một con chim.

Nó đang đậu trên khung cửa sổ.

Như thể nó muốn sống ở đây nữa.

Con chim trông như thể nó đang ngưỡng mộ— Nhà của Emily.

[Buổi sáng tốt lành, Yoda-san. Bữa sáng được chuẩn bị rồi đây~]

[Cảm ơn. Ồ, nó là omelette rice~]

( Omelette rice : //www.seriouseats.com/images/2016/07/20160719-omurice-vicky-wasik-31.jpg)

[Đúng vậy desu~]

[Hãy xơi nó nào—Ồ ngon thật!]

Món omelette rice mà tôi được ăn mịn bên ngoài và mềm bên trong.

( Như này : //pa1.narvii.com/5765/276c283a7ae88ab4af9b4f02fe6379fc9adb5021_hq.gif )(trans : ngon vl)

Khi nhai quả trứng, một sự bùng nổ tràn ngập hương vị kích thích vị giác của tôi. Đây là hạnh phúc được xây nên từ hạnh phúc.

[Cảm ơn vì thức ăn, nó quá ngon!]

[Cám ơn vì thức ăn, thật là xấu hổ!]

[Yoda-san sẽ đến nihonium lần nữa ư? ]

[Yeap, kế hoạch là thế~]

Nếu tôi muốn tăng chỉ số của tôi, trước khi tăng được chúng lên thì tôi nên đi vào sâu bên trong lần nữa.

Ngoài ra còn có tầng hai nữa. Sau khi tăng chỉ số HP của tôi, tôi sẽ tiến sâu vào trong. Có lẽ tôi thậm chí có thể nhận được 1 năng lực khác.

Vì vậy, ngày hôm nay, tôi có thể tiến thêm vào Nihonium một chút nữa.

Khi tôi nghĩ vậy, tôi cảm thấy rằng Emily đang nhìn tôi với vẻ mặt khó chịu.

[Có gì sao, đừng có biểu hiện như vậy ~]

[Uhmm, xin vui lòng đừng làm bất kỳ điều gì dại dột nhé~]

[Làm gì dại dột là sao?]

[Yoda-san là một kẻ dại dột. Đó là lý do tại sao bạn thuê căn nhà này … Vào thời điểm đó, gương mặt anh hiện lên sự kiệt quệ.]

.

Aa, một cái gì đó như thế đã xảy ra trước đây.

Ờ, tôi đã từng nói như thế nó ổn mà~~~~~~~~

[Nếu như anh không thể thoát khỏi dungeon thì hãy hứa với em rằng anh sẽ quay lại trước lúc trời sập tối. Em sẽ rất là hạnh phúc nếu anh giữ lời hứa……]( tim FA tao đau quá men)

[Eh?Câu cuối có nghĩa là? ]

[Nó,nó không có gì cả. Sao cũng được, em mong rằng anh sẽ không làm điều gì dại dột] ( sao cũng được có nghĩa là sao cũng được)

[Điều gì đó dại dột sao?]

—Tôi không thể cảm nhận được các mối quan hệ xung quanh – đó là kết quả của việc làm việc quá sức ở kiếp trước của tôi.

(ENG BẤN LOẠN KHÚC NÀY)(VIET CŨNG BẤN KHÚC NÀY AHIHI).

Tôi đã nhớ một điều khủng khiếp.

Ngay cả khi tôi cố quên đi nó, nó sẽ hiện ra.

Tôi đập đầu mình nhiều lần để cố gắng quên đi nó.

[Yoda-san?]

[Được rồi, anh hứa rằng anh sẽ trở lại trước khi đêm đến!]

[Aa……vâng desu!]

[Giờ thì anh đi nhé ~~~~]

[Làm ơn hãy quay trở về nhà bình an]

Khi Emily tiễn tôi đi, tôi rời khỏi nhà.

Sau đó, tôi tự nhủ bản thân phải trở về nhà sớm.

Mặc dù tôi đã nói rằng tôi sẽ trở lại sớm, nhưng tôi đã không nói bất cứ điều gì về không làm bất kỳ điều gì dại dột.

Trong khi đang ở tầng một của Nihonium, tôi đang đánh bại bọn zombie với tốc độ tuyệt vời.

Vì tôi đã hứa là sẽ trở về nhà sớm, tôi sẽ thúc đẩy bản thân làm những việc cần làm trước khi trời dần sập tối.

Tiêu diệt ngay lập tức một con zombie khi đến gần nó.

Thu nhặt hạt giống trong khi chạy xung quanh.

Sau đó, nhìn thấy zombie và tiêu diệt nó ngay sau đó lần nữa ㄧ—

Từ khi tôi dần nắm bắt được cách di chuyển của bọn zombie thì hiệu xuất tiêu diệt bọn chúng tăng lên đáng kể.

Và trước khi trời lặn, tôi đã nâng cấp độ HP tối đa của tôi từ C thành S.

Như đã hứa, tôi quay trở lại nhà trước khi đêm đến và Emily đã chào đón tôi với khuôn mặt hạnh phúc.

Bình luận (0)Facebook