Yobidasareta Satsuriku-sha
井戸正善 (Ido Masayoshi)Lack
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 03 Can't Repeat

Độ dài 2,062 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-26 16:17:12

Sau một hồi im lặng, mọi người trong căn phòng bắt đầu hỗn loạn.

"Tại sao khi diện khiến Nhà Vua ngươi được phép mang vũ khí??"

"Thật đáng tội chết!"

"Các vệ sĩ đang làm gì vậy? Nhanh chóng bắt hắn!"

Những quý tộc bắt đầu bình tĩnh trở lại, các Hiệp sĩ đã sẵn sàng đợi lệnh. Bên trong lâu đài, cũng giống như phòng triệu hồi, tất cả những Knights đều được trang bị giáo ngắn.

"Xin vui lòng đợi một chút !"

Imeraria khóc, đứng trước Hifumi với cơ thể nhỏ bé của cô.

"Anh hùng sama, xin hãy nghe lí do của em."

"......Nói đi."

"Cảm ơn ngài...."

Lời nói của cô được chấp nhận, Imeraria cảm thấy chút nhẹ nhõm. Tuy nhiên, suy nghĩ về vấn đề này, cô dùng tất cả tinh thần.

"Chờ đã , Imeraria."

Imeraria nhìn lên khi nghe giọng nói Nhà Vua

Mặc dù ông ngồi trên ngai vàng khá thoải mái, mặt ông lại tỏ ra khá khó chịu.

"Trước hết , hãy nói chuyện với ta. Anh hùng, ta là Wilburken Godenhaim Orsongrande, vua của đất nước này."

Hifumi không rời mắt khỏi Imeraria.

"Anh hùng sama?"

"Tôi sẽ lắng nghe những gì cô nói, ngắn gọn thôi!"

Khi thấy sự coi thường hoàn toàn của Hifumi, Nhà Vua giận dữ đập tay vào vịn ngai vàng.

"Vô lễ ! Ngay cả Anh hùng cũng không được phép thiếu tôn trọng tới người đứng đầu đất nước! Guards, bắt giữ hắn! Hành hạ hắn để hắn biết điều chút!"

Bốn Hiệp sĩ gần đó lao lên, nhưng tất cả đều bị giết trong một nhát kiếm duy nhất. Một cách hào nhoáng, một đường kiếm chính xác của thanh kiếm bay qua cổ họ. Nhìn ánh mắt sát khí của Hifumi, tất cả mọi người trong căn phòng nín thở.

"Anh hùng sama."

"Gì ?"

"Xin vui lòng cho em biết tên ngài."

"........Hifumi."

Suy nghĩ một chút, Hifumi trả lời chỉ cho biết tên. Họ Touno của mình, cậu cũng có thể sẵn sàngvất bỏ. Cậu không muốn người khác biết họ của mình. Giết thần, hạ sát tất cả Hiệp sĩ trong phòng triệu hồi. Cậu không muốn cái tên Họ của mình bị người khác sỉ nhục. Cậu làm những việc gì thì chính cậu tự chịu trách nhiệm việc đó.

Nghe tên của cậu, Imeraria nhìn vào mắt Hifumi và nói.

"Hifumi sama, tất cả do sự ích kỉ của chúng tôi, người đã buộc phải tới thế giới này. Em chân thành xin lỗi người. Tận đáy lòng, em rất xin lỗi."

Những người xung quanh thì thầm khi thấy Imeraria cúi sâu.

Một thành viên Hoàng gia lại phải cúi mình trước một kẻ thô lỗ. Trong thế giới này, nơi mà quyền lực sắp xếp theo thứ bậc, điều này rõ ràng là một sự nhục nhã.

"Hoàn cảnh này, đó là do lỗi của em. Để xoa dịu sự tức giận của Hifumi- sama, em sẽ làm bất cứ thứ gì có thể...Cuộc sống của em, người có thể kết thúc nó ngay tại đây nếu người muốn."

Ánh mắt màu xanh Imeraria không nao núng nhìn Hifumi. Thể hiện thái độ tội lỗi, cô lặng lẽ chờ đợi lời nói của cậu.

Tuy nhiên, Nhà Vua hét lên.

"Ngu ngốc! Làm sao thứ như thế có thể xảy ra! Tên này liệu có phải là một Anh hùng? Giải thích đi Imeraria."

Giọng nói Nhà Vua gầm lên với sự giận dữ.

"Tại sao Công chúa lại hạ  đầu mình? Các Hiệp sĩ trong nghi lễ đã làm cái gì vậy ? Hãy nói chuyện đã xảy ra cho ta."

"...* Giải thích*"

.............................

Từ lời Imeraria, mọi người trong căn phòng im lặng trong sốc.

Các Hiệp sĩ đã bị giết bởi một con người được gọi đến để cứu đất nước.

Và ngạc nhiên nhất, hắn buộc tội Nhà Vua, không, hắn nói như một lệnh trừng phạt. Hướng tới Nhà Vua, một vị vua, một điều như vậy là không thể chấp nhận.

Ít nhất, theo những con người thế giới này.

"Hifumi, vẫn còn thời gian. Quỳ xuống với ta và thề phục vụ đất nước này. Với sức mạnh của ngươi, ngươi sẽ có được một vị trí xứng đáng. Việc khiếm nhã ở đây, ta sẽ bỏ qua nó."

Mặc dù có người thiệt mạng, nhưng từ phản ứng của các quý tộc, giọng nói của Nhà Vua  mang khá nhiều trọng lượng. Với nhiều điều kiện thuận lợi, Nhà Vua nhìn Hifumi một cách tự tin.

Tuy nhiên, với người đàn ông bình thường đó, đó là hành động không thể chấp nhận.

"Thật ngây thơ."

Hifumi nhổ và tiếng tục nói.

"Ngạc nhiên. Một người đàn ông quyền lực giống như một thằng hề. Ngươi không hiểu rằng con gái ngươi đang cố gắng bảo vệ ngươi sao, ngươi có biết vị trí của ngươi ở đâu không? Ngươi nên quỳ xuống cầu xin ta. Ta và người con gái của ngươi, người mà ngươi muốn sử dụng lợi ích cho đất nước này? Ngươi cố gắng tước đi tương lai của ta, cho quyền lợi ích kỉ của người ư?"

"Hifumi sama...."

Mối lo ngại của Imeraria thành hiện thực, tình hình diễn ra ngày càng tồi tệ.

Tuy nhiên, đã quá muộn.

Một số Hiệp sĩ tiếp cận Hifumi, nhưng bị giết ngay lập tức. Hifumi vốn đã đạt đến đỉnh cao võ thuật dùng kiếm. Các quý tộc xung quanh , một số ngồi bệt xuống trong sợ hãi. Ngay cả Hoàng tử và Nữ hoàng cũng không thể bình tĩnh, khuôn mặt họ tái nhợt.

"Làm sao để nói điều này. Ngươi không thể về thế giới trước đây được đâu, nghi lễ triệu hồi chỉ có thể gọi người thế giới khác đến, nhưng không thể làm điều ngược lại."

Nghe những lời của Nhà Vua, Hifumi nhìn Imeraria. Cô khẳng định điều đó bằng cách tránh ánh mắt của anh và nhìn xuống.

"Mọi thứ đều là lỗi của chúng tôi. Vì thế....."

"Nếu ta xin lỗi, và bồi thường cho ngươi. Tất nhiên mong muốn của ngươi sẽ được lắng nghe, ngươi sẽ phục vụ ta chứ."

"Bồi thường, huh...."

"Công chúa không phải là tài sản. Vì vậy ta không thể tặng ngươi."

"Tất nhiên, đất nước sẽ bồi thường cho việc này."

"Wh - Tại sao...."

"Với vai trò là một vị vua, trách nhiệm của nhà Vua là trách nhiệm của đất nước."

Hifumi không thực sự cần nhiều tiền. Cậu chỉ muốn đủ dùng trong thế giới này. Tuy nhiên, cậu không thể chấp nhận thái độ Nhà Vua và phản ứng của hắn và đòi một khoản tiền.

"Ba mươi phần trăm Quốc khố đất nước này. Ah, tất nhiên, tôi phải nhận đươc một lời xin lỗi chính thức từ Nhà Vua. Là Vua của đât nước này, ngươi cũng phải công bố lời xin lỗi này cho công chúng biêt."

"Điều này...."

Biết tính của cha. Cha cô không thể chấp nhận những điều kiện này.

Tuy số tiền được yêu cầu không phải là vấn đề, nhưng công bố sai lầm của Nhà Vua, với vị trí của cha cô, nhất định không được bởi nhân phẩm Hoàng Gia sẽ bị bôi nhọ. Một lí do như thế có thể buộc cha cô buộc phải thoái vị.

"Heh...Thật ngu ngốc? Ta không thể chấp nhận điều kiện như vậy. Hãy nhìn vào thực tế nếu ngươi muốn đàm phán."

Nhà Vua chế giễu khi nghe điều kiện của Hifumi.

"Ta sẽ cung cấp cho ngươi đủ tiền để sống sung sướng trong nhiều năm. Ngươi có tài năng nhưng ta không cần một con chó điên. Khi nhận được tiền, hãy rời khỏi đây ngay lập tức."

Để thể hiện quyền lực cho các chư hầu bên dưới, Nhà Vua gầm lên thể hiện ông là người hào phóng. Sức mạnh của Nhà Vua là lớn hơn so bất kì ai khác, họ tự trấn an bản thân về điều đó trong khi những ánh mắt giao nhau.

"Cho đến cuối cùng ngươi vẫn không hiểu tình hình. Thật là một tên đồng loại thảm hại."

Hifumi lẩm bẩm với chính mình, với một tiếng thở dài lẫn trong.

Mặc dù Imeraria nghe thấy, nhưng trước khi cô hiểu , tình huống tiếp theo nhảy vào mắt cô.

"Chết".

Với bước chân lặng lẽ, Hifumi tiếp cận Nhà Vua ngay lập tức.

Với một âm thanh như cắt cỏ, đầu người đàn ông đứng đầu đất nước rơi xuống.

p041.jpg

"Hiiii..."

Đầu Nhà Vua ngã xuống vào lòng Nữ Hoàng- người ngồi bên cạnh, cô ngất đi trong sợ hãi.

Tương tự, Hoàng tử cũng ngã xuống.

"Làm thế nào..."

"Cha mẹ phải chịu trách nhiệm mọi vấn đề cho con cái. Trong trường hợp như thế này, đây là điều sỉ nhục khi làm phụ huynh. Hơn nữa, các điều kiện ta đưa ra đã không được đáp ứng, cái chết của hắn là điều tự nhiên."

Làm sạch lưỡi kiếm của mình với Kaishi ( giấy gấp nhét trong bộ Kimono ), Hifumi không thể hiện một biểu cảm nào trong khuôn mặt anh.

"Thật đáng tiếc. Cô luôn nghĩ về người cha của mình trước, nhưng hắn là một tên ngu ngốc."

"Nh- Nhưng em đã nhận trách nhiệm..."

Bỏ qua lời lẩm bẩm của Imeraria, Hifumi tiếp tục.

"Cô đã chịu trách nhiệm, cô đã cố gắng cứu người cha của mình. Nhưng hắn lại cố để lợi ích đứng về phía mình, và đã cố bỏ qua yêu cầu của tôi, bởi vậy, tôi càng phải giết ông ta."

Các quý tộc không thể thốt lên lời. Cảm giác bối rối và sợ hãi, không ai nhúc nhích một bước.

Nhưng một người, một Hiệp sĩ trẻ đã thấy Công chúa bật khóc và lao về phía Hifumi.

"Đừng nghĩ người có thể rời nơi này!"

Người Hiệp sĩ rút thanh kiếm của mình và chém về Hifumi.

"Quá chậm."

Hifumi nhận thấy không nhất thiết phải rút thanh katana của mình, né thanh gươm của Hiệp sĩ với một chuyển động nhanh, cậu hất cằm đối thủ và ném nó xuống sàn đá.

Trong căn phòng, chỉ một tấm thảm được trải đến trung tâm căn phòng. Tiếc rằng Hiệp sĩ trẻ lại không may mắn. Máu tươi lan trên sàn.

"Nhìn đây."

Nghe giọng Hifumi, Imeraria ngẩng đầu lên một cách rụt rè.

Một cảnh tượng kinh khủng đập vào mắt cô.

Một số xác chết Hiệp sĩ, Mẹ và cả anh trai cô đều ngất xỉu trên nền nhà.

Và...

"Tất cả những điều này là kết quả của các hành động của cha cô. Tất cả đều tin tưởng vào kẻ ngốc đó."

Hifumi nhìn Imeraria.

"Sự khác biệt là, cô đã nghe theo lời của tôi."

Không ai nói bất cứ điều gì. Theo đó, người bị tổn thương giết kẻ chủ mưu, theo luật pháp của Đế quốc, giết chết một kẻ bắt cóc là quyền tự nhiên, mặc dù Hifumi không biết điều đó.

Mặc dù tên tội phạm bị giết chết, nhưng đó là một vị vua, tình huống này thực sự bất thường.

Imeraria ngồi bệt xuống cố gắng sắp xếp lại những suy nghĩ của mình. Mặc dù không thể hiểu ý định chính xác của người đứng trước mặt cố, cô cẩn thận quan sát tình hình.

"Vâng bây giờ."

Hifumi nhìn quanh, một người đàn ông bước về phía trước. Một người đàn ông lịch lãm, khoảng 50 tuổi.

Bởi vì ông đứng gần ngai vàng, có thể ông là một người có rất nhiều quyền lực.

"Ông là?"

"....Thủ tướng của đất nước này, Adel Fiore Vinya. "

Hifumi vô cảm nhìn người đàn ông đang rất cố gắng để ngăn đầu gối run rẩy của mình.

"Đừng sợ. Nếu ông không có ý làm hại tôi, tôi sẽ không giết ông. Bên cạnh đó, đưa tôi đến Ngân khố của lâu đài này. Ngay lập tức."

Hifumi nhẹ nhàng tuyên bố.

............

Bước ra ngân khố, Adel bước đi không vững về phía lối ra với Hifumi ở phía sau. Imeraria, người đang khóc trong phòng ngai vàng, xuất hiện.

"Hifumi sama, xin hãy chờ đợi."

"Việc gì, tôi đang có việc với ông già này."

"Trước tiên, lời xin lỗi này..."

Hifumi nghi ngờ nhìn Imeraria. Đối diện với cô là người đàn ông đã giết cha mình. Nói một cách hợp lí, đó là một điều khó có thể có một điều đơn giản là tha thứ.

"Lần này, em đã ngu ngốc và thiếu hiểu biết. mặc dù không thể thay đổi những gì đã xảy ra, em đã làm những việc mà không nghĩ đến hậu quả. Và bây giờ..."

Ngẩng đầu lên, Khuôn mặt Imeraria vô cảm, như một chính khách có cái đầu lạnh.

"Đế quốc Orsongrande chúng tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi, tôi nhất định sẽ đưa đất nước trở lên mạnh mẽ. Và lần tới, khi chúng tôi không phải phụ thuộc vào bất cứ ai, chúng tôi nhất định sẽ trả thù."

"Fufu" .

Không thê nhịn được, Hifumi phá lên cười.

"Nếu cô muốn, cô sẽ trả thù thế nào bây giờ."

"Không, sức mạnh quân sự hiện nay của chúng tôi không thể chống lại ngươi. Đó là trách nhiệm người đứng đầu huấn luyện lại. Sau đó,một ngày nào đó tôi sẽ trả món nợ của tôi."

"Là vậy sao,. Vậy thì tôi sẽ chờ đến thời điểm đó..."

"Cảm ơn cậu. Bây giớ hãy biến đi càng sớm càng tốt. Cửa ra ở hướng đó."

Hifumi đi theo hướng đã chỉ.

Imeraria giơ một tay lên, ngăn các Hiệp sĩ định tiếp cận Hifumi phía sau. Cô biết điều đó là vô ích.

"Đội Hiệp sĩ số ba quan sát hắn cho đến khi hắn rời đất nước. Hãy cho tôi một báo cáo chi tiết. Tuy nhiên, tất cả không được tấn công hắn. Ngày hắn rời đất nước, kết thúc nhiệm vụ."

"Rõ, công chúa."

Nhận nhiệm vụ của Imeraria, Đội Hiệp sĩ đi theo Hifumi.

"Cha, xin người tha thứ cho sự yếu đuối của con, người không thể đánh bại kẻ thù. Rồi ngày nào đó, con sẽ...."

Trong khi nhìn Hifumi biến mất vào thị trấn, nước mắt đã héo rơi xuống má cô.

Bằng cách nào đó, một sát thần, một người đàn ông đã giết một vị vua, đã bắt đầu con đường du hành thế giới mới.

Bình luận (0)Facebook