Chap 4 - Ma thuật và Vật lý ở dị giới
Độ dài 546 từ - Lần cập nhật cuối: 2023-04-09 07:00:06
“Nghe nhé, Laura. Trí tưởng tượng đối với Ma thuật rất quan trọng.”
“Un.”
“Thế cậu tưởng tượng cái gì lúc sử dụng Hàn thuật?”
“….Những thứ tớ thấy lúc mùa đông…chắc thế…”
“Ừm. Khung cảnh đó cũng rất quan trọng. Thế thì hãy nghĩ thế này đi.”
“….?”
“Nước là hạt. Các hạt vô hình được gọi là nước đó, là vô số phân tử tập hợp lại với nhau để cấu thành chất lỏng.”
“…..!?”
“Có thể cậu không hiểu tớ đang nói gì, nhưng nhiệt độ chính là sự rung động của các phân tử này…Hay nói cách khác là, chuyển động dữ dội luôn đó.
“Eh?”
“Nghe tớ đi. Tưởng tượng nào. Nước là một tập hợp của các phân tử. Những phân tử này đang di chuyển loạn xạ điên cuồng. Hãy dừng những chuyển động đó lại.”
“Phân tử…, chuyển động…, dừng lại…”
“Đúng rồi đó. Cứ thế nước sẽ mất nhiệt dần rồi đóng băng.
“……”
“Thử đi nào?”
Lúc đầu Laura có vẻ ngạc nhiên.
Nhưng sớm sau, cô bắt đầu chuẩn bị Ma thuật của mình như thể đã quyết tâm.
Laura tập trung nhắm mắt lại.
Sau khi cô ấy quen dần với Ma thuật, cô sẽ có thể vừa niệm Ma thuật vừa di chuyển như tôi.
Nhưng nếu vẫn chưa hiểu rõ về nó, thì chặn những thông tin hình ảnh khiến bản thân mất tập trung khi mặc tưởng có thể sẽ dễ dàng hơn.
“Nước là, hạt… Nhiệt độ là, phân tử rung động… Phân tử…, dừng chúng lại…”
Laura nhắm mắt nên không để ý.
Nhưng, kể cả trước gió thổi, mặt nước trong xô trước mặt tôi giờ không còn rung động nữa.
Sự ngưng tụ bắt đầu hình thành bên thành xô, những giọt nước dần dần hóa thành băng trắng.
Một lớp sương mỏng từ từ xuất hiện bên bãi cỏ xung quanh.
Và rồi, không khí lạnh bắt đầu luồn qua chân tôi.
“Gì cơ!?”
Khí lạnh làm Laura giật mình mở mắt, cái xô chất đầy đá nứt vỡ, thậm chí cả hai bên cũng đã phủ đầy băng luôn rồi.
Bãi cỏ vài mét vuông xung quanh tôi và Laura đã bị đóng băng trắng xóa.
“Eh?”
Laura ngạc nhiên như vậy cũng không có gì lạ.
Trước kia cô chưa bao giờ tạo ra được nhiều băng như vậy.
Rắc!”
“Hya!?”
Cái xô bỗng phát ra âm thanh đáng ngại, Laura hét lên một tiếng nhỏ.
Nhìn kỹ hơn, tôi thấy có một vết nứt lớn trong xô nước đóng đá.
Quá trình đóng băng đã khiến thể tích của nước nở ra, đẩy cái xô từ bên trong. [note50451]
Cái xô đã không thể chịu được áp lực mà vỡ ra.
“Tuyệt lắm, Laura. Rất tốt.”
Tôi dùng hết sức ôm lấy Laura từ phía sau, cọ má với cô.
Sau đó, Laura vẫn còn đang đờ ra, hiểu rằng Ma thuật của cô đã thành công.
“Làm được rồi. Tớ làm được rồi. Erwin, tớ cảm ơn.”
Nói rồi Laura hôn lên má tôi.
Tôi nhìn thấy rõ niềm vui trong đôi mắt xanh biếc của cô.
Sau đó tôi báo cáo với linh mục tôi đã làm vỡ cái xô, nhưng ông ấy không giận tôi.
Còn khen ngợi kha khá là đằng khác.
Theo lời của linh mục thì,
“Nếu con là hạng C thì con đã có thể sử dụng được Ma thuật mạnh hơn rồi. Cứ tiếp tục học tập thật chăm chỉ nhé.”
Vậy đó.