Chương 01 : Hội trị liệu sư
Độ dài 2,616 từ - Lần cập nhật cuối: 2023-09-16 08:30:19
Thời tiết rất đẹp và có một con đường đi nên chuyến hành trình trở nên dễ dàng hơn.
"Mình đã chuẩn bị tinh thần cho một chuyến đi bộ kéo dài nhưng mà... thực sự rất xa. Mình đã cực kì sợ hãi khi nhìn thấy con quái vật ở đằng xa lúc nãy. Mong rằng họ sẽ ngừng gửi người vào thế giới khác mà không mang theo bất kì thứ gì cả. Điều duy nhất khiến mình cảm thấy an tâm là viên đá nhặt được có vẻ dễ ném. Haa ~ không biết mình có thể sống sót trong cái thế giới đầy rẫy nguy hiểm này không? Ahh ~ Thật là đáng sợ quá mà."
Tôi tiếp tục nói chuyện với chính mình trong khi đi bộ để kiểm soát cảm xúc của bản thân.
Mình không thể bộc lộ sự gan dạ của bản thân nếu không có những khả năng gian lận như các nhân vật chính trong light novel.
Ngay cả khi con quái vật goblin điển hình tấn công, mình có cảm giác sẽ thua nó.
Hiện tại, suy nghĩ duy nhất trong đầu tôi là phải sống sót.
Chỉ có suy nghĩ duy nhất đó mà thôi.
Trong khi quan sát và kiểm tra xung quanh, tôi cách thành phố khoảng 300 mét và cuối cùng cũng cảm thấy an tâm khi nhìn thấy hình dáng con người. Tôi nhanh chóng bước về phía cổng thành.
"Bức tường thành đẹp tuyệt. Nếu bên ngoài được xây dựng tốt như vậy thì bên trong chắc hẳn cũng phải rất lộng lẫy."
Trong khi tự nhận xét, những bức tường thành đá không có trong thế giới cũ của tôi hiện ra khi tôi tiến đến gần đến cổng thành.
Cần phải có giấy tờ tùy thân mới được vào thành phố, nhưng tôi cầu nguyện với Chúa rằng tôi có thể vào được bằng cách nào đó khi đứng xếp hàng.
"Hãy cho tôi xem giấy tờ tùy thân của cậu."
Người lính gác cổng cầm giáo nói.
Anh ấy dáng người thấp hơn tôi nhưng cánh tay ít nhất phải dày gấp ba lần cánh tay của tôi.
Chỉ cần lãnh một đòn từ cú đấm đó, chắc chắn tôi sẽ bị hạ gục.
Tôi lựa lời nói trong khi giữ ấn tượng với người lính gác.
"Tôi đến từ một ngôi làng nhỏ và đã bị đuổi khỏi làng ngay khi trưởng thành, vậy nên tôi không có giấy tờ tùy thân. Tôi đến thành phố này với ý định làm việc trong Học viện Trị liệu sư."
Tôi cố gắng giải thích với người lính gác cổng trong khi thêm một chút diễn xuất.
"Eh? Học viện Trị liệu sư? Xin cậu đợi một lát."
Eh? Thế là xong sao? Tôi định tận dụng kiến thức mình đã biết nhưng liệu tôi có tự đào hố chôn mình hay không?
Tôi cảm thấy lo lắng. Liệu có nên chạy không? Không nên. Nếu chạy thì gần như chắc chắc tôi sẽ bị chiếu tướng.
Khi tôi đang suy nghĩ, người lính gác đã quay lại cùng với một người phụ nữ.
Người phụ nữ có mái tóc vàng óng dài qua vai, khoác một chiếc áo choàng màu trắng tinh khôi toát lên vẻ xinh đẹp và uy nghiêm. Tôi tạm thời bị mê hoặc trong giây lát.
"Có phải cậu muốn tham gia Học viện Trị liệu sư phải không?"
"Vâng. Tôi có năng khiếu về phép thuật Thánh và nghề nghiệp của tôi là Trị liệu sư nên tôi đến thành phố này với ý định học tập và luyện tập thêm."
"Được rồi. Vậy trước tiên hãy theo tôi để làm giấy xác minh với Hội Trị liệu sư."
Với chỉ một câu nói đó, người phụ nữ bắt đầu bước đi.
Tôi cảm ơn người lính gác cổng và thầm nghĩ rằng người phụ nữ đó là ai? Trong lúc tôi đang đuổi theo cô ấy tôi hỏi cô ấy một câu.
"Có phải trả phí để vào thành phố không ạ?"
Cô ấy trả lời với một nụ cười.
"Chỉ có Đế quốc mới yêu cầu Trị liệu sư phải đóng tiền."
Cô ấy tiếp tục rằng còn có nhiều lý do khác nhưng chủ yếu là do Trụ sở Trị liệu sư nằm ở đất nước này, chỉ cần là Trị liệu sư thì sẽ được đối xử tốt hơn.
Cô ấy còn nói thêm rằng bạn có thể bị bắt nếu nói dối về việc có năng khiếu phép thuật Thánh vậy nên dường như không ai dám khai báo sai.
Ngay sau khi tái sinh ở đất nước này, May mắn đã ngay lập tức hoạt động theo ý nguyện của tôi. Có phải do tôi có May mắn lộng lẫy không nhỉ? Tôi nở một nụ cười trong khi hấp tấp chạy theo cô ấy.
Chúng tôi đi trên một con đường lát đá cuội đẹp đẽ, tôi có cảm giác muốn đi trên những con phố tương tự trong cuộc sống trước đây. Nhưng không thể để người phụ nữ dẫn đường chờ đợi nên tôi đã gạt bỏ nỗi hoài niệm và tăng tốc.
Cuối cùng cô ấy dừng lại trước một tòa nhà lớn.
"Đây là Hội Trị liệu sư chi nhánh Meratoni của Giáo hội Thánh Schull."
Cô ấy bước vào tòa nhà khi đang nói và quay lại nói.
"Chào mừng đến với Hội Trị liệu sư."
Cô ấy chào đón tôi.
Ah ~ điều đó làm tôi cảm thấy hạnh phúc.
"Cảm ơn rất nhiều."
Tôi cảm thấy hơi xấu hổ nhưng tôi đã cảm ơn cô ấy một cách đúng đắn.
"Lumina-sama, tôi có thể giúp gì cho ngài?"
Giọng nói phát ra từ một cô gái trẻ đẹp đầy mê hoặc và quyến rũ ở quầy tiếp tân.
Đợi một chút. Người phụ nữ dẫn đường cho tôi vừa được gọi là -sama (tôn kính) sao? Cô ấy có phải là một người nổi tiếng không? Cô ấy gọi cô ấy là Lumina?
"Đứa trẻ này đã được chọn làm Trị liệu sư trong lễ trưởng thành của làng. Tôi hy vọng có thể xác nhận điều này với Hội Trị liệu sư và hoàn thành giấy tờ xác minh cho cậu ấy"
Lumina-san giải thích với người lễ tân khi cô ấy đi về phía quầy.
"À, tôi hiểu rồi. Vậy thì một lần nữa, chào mừng. Chào mừng đến với Hội Trị liệu sư. Đây là các tài liệu cần thiết cho thủ tục đăng ký làm trị liệu sư. Xin vui lòng điền vào."
Tại quầy lễ tân tôi được đưa cho những tấm da giấy viết.
Trên giấy, tôi điền tên, chủng tộc và tuổi của mình nhưng giả vờ không biết về nơi sinh của mình.
"Đối với nơi sinh, tôi có thể chỉ ghi là 'làng' không ạ? Tôi không nhớ liệu làng của mình có tên không?"
"Hahh? Ah, 'ho khan'. Chà nếu cậu không biết thì cũng không sao đâu."
Chỉ trong khoảnh khắc, nhưng cô lễ tân ... cô ấy vừa nói gì thế? Cô ấy đã làm vẻ mặt như vậy à? Nó chỉ thoáng qua nên có lẽ tôi đã nhầm.
Cô lễ tân lại nở nụ cười như không có gì xảy ra. Cô gái mà tôi đưa tài liệu lúc nãy đã biến mất vào một căn phòng phía sau quầy.
"Eh? Cậu đã gọi làng của mình là 'làng' thôi sao? Cậu biết mình đang ở trong thành phố đúng không?"
Lumina nghe thấy và thở dài.
"Cậu thực sự không biết gì cả nhỉ."
Cô ấy nói với vẻ mặt bực bội.
Ánh mắt lạnh lùng đó không phải là phần thưởng cho tôi. Nó chỉ đơn giản là đáng sợ.
"Tôi sẽ cố gắng hết sức từ bây giờ."
Tôi cúi đầu và cô ấy lại thở dài.
Ngay sau đó, cô lễ tân quay lại.
"Xin hãy truyền năng lượng ma thuật của cậu vào đây."
Cô lễ tân nói khi cô ấy đưa cho tôi một chiếc thẻ.
…Thật tốt là tôi đã có được khả năng Kiểm soát ma thuật. Nhờ kỹ năng đó, tôi đã hiểu cách sử dụng phép thuật.
Một luồng năng lượng phép thuật đã chảy vào thẻ. Sau đó, thẻ phát ra ánh sáng và hiện ra các từ.
Hội Trị liệu sư chi nhánh Meratoni, Trị liệu sư cấp G Luciel
"Được rồi, xin hãy trả lại thẻ."
Tôi trả lại thẻ. Cô lễ tân một lần nữa biến mất vào căn phòng phía sau quầy.
"Cho tôi hỏi thẻ này để làm gì vậy ạ?"
“À, dùng để ghi thông tin của cậu. Với nó, cậu có thể sử dụng tại bất kỳ Hội Trị liệu sư nào trên thế giới.”
"Tôi hiểu rồi."
Mặc dù tôi đã trả lời như vậy, nhưng có ý nghĩa gì cho tính năng đó không? Tôi lo lắng cho giả định rằng sẽ mình sẽ phải đi khắp đó đây.
Nhưng có lẽ sau này tôi sẽ hỏi thêm về điều đó.
Cô lễ tân quay lại và đưa thẻ cho tôi.
"Cảm ơn cậu đã đợi. Cậu đã được xác nhận là một Trị liệu sư có cả năng khiếu về phép thuật Thánh và Kiểm soát ma lực."
“Cậu còn thắc mắc nào không?.”
Lumina-san bắt đầu nhưng sẽ không tốt nếu cô ấy tiếp tục. Vì vậy, tôi đã trấn tĩnh bản thân và hỏi.
"Xin lỗi, tôi chưa bao giờ sử dụng phép thuật Thánh trước đây, thậm chí còn không thể sử dụng phép thuật."
Tôi đã thành thật nói với họ.
"Ý cậu là gì?"
Ánh mắt đó có phải là quá đáng sợ đối với Lumina-sama không?
“Có vấn đề gì không? Tôi chưa đọc bất kỳ sách ma thuật nào và vì là trị liệu sư đầu tiên từ làng của mình nên hãy cho tôi biết những điều cần thiết.”
“Haa ~ Đúng vậy, cậu thật là không biết gì cả mà.”
Lumina-san đã tin tôi. Việc giả vờ trước đó đã giúp tôi. Nhưng sao nhỉ… Tôi cảm thấy mình như muốn khóc.
“Erm ~ Tôi đã hoàn thành việc đăng ký, liệu có nơi nào có thể làm việc với tư cách là người học việc không?”
Lumina-san trả lời sau khi nghe câu hỏi của tôi.
“Có ba lựa chọn cho cậu. ‘Spartan’, ‘Cho vay’ và ‘Phụ tá’.”
Erm Lumina-san? Từ lúc nào cô ấy tỏa ra bầu không khí đáng sợ như vậy?
“Xin lỗi nhưng có thể cô giải thích chi tiết hơn về các lựa chọn được không?”
“Ừm. Trong trường hợp ‘Spartan’, cậu sẽ niệm chú cho đến năng lượng ma thuật cạn kiệt trong khi thực hành phép thuật chữa lành. Sau khi năng lượng ma thuật của cậu được phục hồi sau khi ngủ, cậu sẽ lặp lại quá trình tương tự. Trong trường hợp ‘Co Vay’, vì không có trường học Trị liệu sư chuyên biệt nên cậu sẽ vào học viện bình thường và học phép thuật trong ba năm. Tuy nhiên, cậu sẽ cần trả lại 10 đồng vàng cho Hội Trị liệu sư sau khi hoàn thành khóa học. Cuối cùng, đối với ‘Phụ tá’, trong thời gian một năm, cậu sẽ hoàn thành các công việc vặt trong khi ghi nhớ phép thuật Thánh trong thời gian rảnh rỗi.”
Lựa chọn đầu tiên thì tôi sẽ không chết nhưng tôi sẽ bị căng thẳng tinh thần nghiêm trọng trong một thời gian ngắn.
Lựa chọn thứ hai thì giống như học bổng. Từ kinh nghiệm của kiếp trước, tôi biết rằng nó cũng sẽ rất khó khăn.
Về lựa chọn thứ ba… công việc vặt… Tôi không chắc liệu tôi có thời gian rảnh rỗi nào không. Nhưng chắc chắn đó sẽ là lựa chọn đáng tin cậy nhất.
Khoan chờ đã. Tôi có thể chịu đựng được với ‘Spartan’. Đúng rồi. Tôi không phải đã có được Thẩm định vì những lý do như thế này sao? Với kỹ năng này, tôi sẽ không bị áp lực tâm lý đến mức đó.
Tôi có thể xoay sở được miễn là tôi duy trì được tinh thần chiến đấu. Tôi sẽ tiến từ một Trị liệu sư mới đến một Trị liệu sư học việc. Chắc chắn rồi, tôi sẽ phấn đấu để được thăng chức. Những suy nghĩ đó đã tiếp thêm cho tôi động lực.
“Xin hãy giao cho tôi khóa học ‘Spartan’. Tôi muốn tận dụng tối đa thời gian của mình.”
Tôi nói trong lúc cúi đầu sau khi đã sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
“Haa~.” Tôi nghe thấy một tiếng thở dài từ cô lễ tân. Cô ấy nói khi tôi ngẩng lên.
“Lumina-sama, hãy để chúng tôi lo việc này. Vậy thì bây giờ, hãy đi theo tôi.”
Cô lễ tân rời khỏi quầy và bắt đầu đi. Tôi ngay lập tức đuổi theo sau nhưng không quên quay lại và cảm ơn Lumina-san một cách chu đáo.
“Cảm ơn rất nhiều vì tất cả mọi thứ Lumina-sama?”
“Cậu có thể gọi tôi mà không cần -sama. Cố gắng hết sức nhé Luciel-kun. Tôi đặt nhiều kỳ vọng vào cậu.”
Cô ấy tiễn tôi đi khi nói vậy.
Vóc dáng trang nghiêm và nụ cười quyến rũ xinh đẹp của cô ấy, tất nhiên tôi đã lưu giữ hình ảnh đó trong bộ não của mình.
Sau khi xin lỗi cô lễ tân vì phải chờ, tôi theo sau cô ấy.
“Hãy cố gắng luyện tập trong khi đọc sách phép thuật trong căn phòng này. Chúng tôi sẽ mang thức ăn cho cậu vào buổi sáng và tối. Khi năng lượng ma thuật của cậu cạn kiệt, nó sẽ rất khó chịu nên hãy nghỉ ngơi trên chiếc giường kia. Tiếp tục luyện tập khi cậu tỉnh dậy. Hãy lặp lại quá trình đó.”
Cô lễ tân rời đi sau khi cho tôi những chỉ dẫn.
“Ah, tôi không biết tên của cô lễ tân và cũng không chào cô ấy. Đó là tác phong cơ bản của một người trưởng thành. Hãy ghi nhớ điều đó.”
Tôi tự đánh vào đầu mình khi bước vào phòng.
Căn phòng trông giống như một căn hộ studio. Về nhà vệ sinh, đó là loại bô có nắp đậy xuất hiện trong các bộ phim truyền hình cổ trang. Thay vì giấy vệ sinh, có những mảnh vật liệu sần sùi không rõ.
Tất nhiên là không có bồn tắm. Ngoài ra, cũng không có cửa sổ. Có lẽ sẽ rất khó khăn khi không biết sự thay đổi của thời gian.
Môi trường này không phải nguyên nhân khiến cho các học viên cảm thấy chán nản sao?
Trong khi nghĩ vậy, tôi tiến đến những cuốn sách phép thuật và sách hướng dẫn phép thuật.
Đối với tôi, đây là môi trường tốt nhất để nâng cao trình độ của mình.
Tôi chỉ nhận ra điều đó sau này.
Đây là một nơi tuyệt vời để tập trung mà không có nguy hiểm đến tính mạng, được chuẩn bị bữa ăn và không bị ai làm phiền.
“Được rồi, tôi đã sẵn sàng. Tôi sẽ ghi nhớ phép thuật trong vòng mười ngày. Mình có thể làm được, Luciel.”
Tôi tự thuyết phục chính mình hướng tới mục tiêu trở thành học viên Trị liệu sư.
Và thế là khóa huấn luyện ma thuật trị liệu của Luciel bắt đầu.
Chú thích:
Từ "Spartan" bắt nguồn từ Sparta, một thành bang cổ đại ở Hy Lạp. Người Sparta được biết đến với lối sống khắc nghiệt và kỷ luật của họ. Họ được đào tạo từ nhỏ để trở thành những chiến binh mạnh mẽ và dũng cảm.
Trong đoạn văn trên, "Spartan" được sử dụng để mô tả một khóa đào tạo khắc nghiệt, đòi hỏi sự kiên trì và nỗ lực cao. Khóa đào tạo này sẽ yêu cầu Luciel phải niệm chú cho đến khi hết năng lượng ma thuật, sau đó nghỉ ngơi và tiếp tục niệm chú vào ngày hôm sau. Điều này sẽ rất khó khăn và đòi hỏi Luciel phải có ý chí mạnh mẽ để vượt qua.