Chương 3: Em gái tôi không thể nào trò chuyện với công chúa điện (P1)
Độ dài 3,947 từ - Lần cập nhật cuối: 2019-10-29 05:00:20
"Cái gì...có người ở đây sao?"
Cậu nhóc đầu nhím nhận ra chúng tôi, ánh mắt đảo liên hồi.
"Đừng có chạy nữa!"
*Rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt*
Cô bé tóc màu trà vừa phóng điện mãnh liệt vừa lừ lừ tiến tới từ phía sau hắn.
"Ahhhh! Đồ ngốc này!"
Cậu nhóc đầu nhím tức thì quay người lại và giơ tay phải lên hướng về phía luồng điện.
Trúng! -- Tia lửa điện cường độ cao tức thì làm chúng tôi không nhìn thấy gì!
...Một lúc sau, khi tia chớp và tiếng nổ đã lắng xuống, chúng tôi mở mắt ra và phát hiện cậu nhóc đầu nhím vẫn bình yên vô sự, đang đứng che phía trước cho bọn tôi.
"Phù ----"
Vẫn giơ tay phải về phía trước, cậu ta thở ra một hơi.
Cùng lúc đó, Kirino - vốn nấp sau lưng tôi và xem mọi thứ từ đầu tới cuối - thò đầu ra và ---
"Wow - đây là 'Imagine Breaker' huyền thoại đây mà. Có thể tận mắt chứng kiến ở cự ly gần thế này thật là may mắn!"
Con bé vẫn bình tĩnh ghê nhỉ.
Cậu nhóc đầu nhím quay về phía chúng tôi hỏi bằng giọng đầy lo lắng:
"Có ai bị thương không?"
"Có lẽ là không...em có sao không?"
Tôi hỏi Kirino. Con bé khẽ gật đầu.
"Thế thì tốt rồi."
Cậu ta nhếch môi cười, sau đó nét mặt trở nên nghiêm túc:
"Chỗ này để tôi lo, mọi người chạy trước đi."
"Khoan đã!"
Cô bé tóc màu trà cắt lời:
"Nghe ông nói cứ như thể tôi là người xấu không bằng!"
"Bà phóng luồng điện 10 tỷ vôn vào mặt người thường, còn định kiếm lý do chắc? Nhìn kiểu gì cũng thấy bà đúng là người xấu!"
Đúng thế, cô bé tóc màu trà trông bộ dạng như thể rất muốn đi đá máy bán hàng tự động một phát.
"Làm gì có thằng người thường nào bị trúng 10 tỷ vôn mà còn nói lại được? Tự nhìn lại mình đi...!"
"Đừng có phóng điện rẹt rẹt mỗi khi tức giận nữa! Người thường chắc chắn là sợ vỡ mật!"
"Kuh...!"
Tia điện xung quanh người cô bé dần dần thu nhỏ lại.
"...Thế này đã được chưa?"
"...Đừng có phóng điện tùy ý nữa đấy."
"Rồi!"
Một vài tia điện lại lóe lên trên trán cô bé. Có vẻ tâm trạng cô bé và tia điện có liên quan đến nhau.
Vậy nghĩa là rất dễ để đoán tâm trạng cô bé này. Giá mà em gái mình cũng có năng lực thế thì tốt biết mấy.
"Hừm, đương nhiên tôi biết."
Cô bé hừ một tiếng, hít một hơi, sau đó dòng điện quang người hoàn toàn biến mất.
"Thế này ok chưa?"
"...Phù, rút cục cũng an toàn rồi."
"Này, đừng có ra vẻ tôi là cái gì đó nguy hiểm lắm!"
Cô bé tóc màu trà bắt đầu mắng, còn cậu nhóc đầu nhím toát mồ hôi lạnh.
Nhìn bộ dạnh hai người như thể người thương đang cãi yêu thân mật, tôi cũng nới lỏng cảnh giác.
Đúng như Kuroko nói, cô bé này cũng có vẻ không đáng sợ lắm. Có lẽ đây chính là người mà Kirino sẽ nói chuyện cùng ---
"Mikoto-san."
Kirino chào.
"Hử?"
"Cậu chắc là Misaka Mikoto rồi. Còn cậu này hẳn là Kamijou Touma rồi." [1]
"Ố? Cậu biết bọn này à?"
Cậu nhóc đầu nhím 'Kamijou Touma' tròn mắt, trong khi cô bé 'Misaka Mikoto' à một tiếng, chỉ tay vào Kirino:
"Chẳng lẽ..."
"Tớ là Kousaka Kirino, hôm nay sẽ trò chuyện trực tiếp với cậu ở Nico."
"Biết ngay mà!"
Mikoto rất vui vẻ gãi đầu:
"Tuyệt quá. À...nói thế nào nhỉ...vừa gặp nhau lần đầu mà để cho cậu thấy cảnh này thật xấu hổ quá..."
Nói xong, cô bé ủ rũ cúi đầu xuống.
Thoạt nhìn thì cô bé trông hoàn toàn bình thường. Tôi thật không thể tin đây chính là người phóng điện bừa bãi mấy phút trước.
Mikoto trừng mắt nhìn Kamijou.
"Là lỗi của ông cả đấy. Làm người ta hiểu nhầm hết rồi."
"Có mà tôi giúp họ thấy bộ mặt thật của bà thì có..."
*Rẹt rẹt rẹt*
"...Tôi chả nói gì cả."
"Hừm ~"
Mikoto thu hồi dòng điện và quay sang Kirino:
"Rất vui gặp cậu, Kirino-san. Tớ là Misaka Mikoto. Vừa nãy tớ cư xử hơi buồn cười, đừng để ý nhé."
"À, không sao không sao. Tớ không hiểu nhầm đâu."
"Hử?"
"Tớ đã đọc cả 'A Certain Magical Index' với 'A Certain Scientific Railgun' rồi, nên tớ biết hết về Mikoto-san với Kamijou-san."
Kirino hai tay nắm thành nắm đấm, mắt tỏa sáng.
"À, về cái này..."
Mikoto có vẻ hơi bối rối về phản ứng của Kirino. Lúc này, Kuroko chen vào.
"Đúng thế, Onee-sama. Em vừa nói chuyện với Kirino-san về chị xong. Hehe, bọn em bất phân thắng bại là khác."
"À...ra là thế..."
Đó, bắt đầu có vẻ hứng thú rồi đấy.
"Thật ra thì ~ tớ cũng không giỏi đến mức đó đâu ~"
Em ngượng làm gì? Cũng chưa chắc là Kuroko đang khen em đâu.
"...Thật ra thì, em cũng đọc 'Em gái tôi không thể đáng yêu như thế' rồi. Truyện viết rất hay. Trong đô thị Học Viện cũng có bán nữa."
"Chị chưa đọc nó, nhưng nghe Uiharu kể thì nó rất nổi tiếng trong nội bộ Anti-Skill."
"À, ra là thế..."
"À này ----"
Như học sinh thành tích kém, Kamijou chậm rãi run rẩy giơ tay lên.
"...Ban biên tập của Dengeki Bunko gọi tôi đến đây thôi, chả giải thích cái gì cả..."
"Eh? Con vượn người này vẫn ở đây cơ à?"
"Tôi mà chuồn được đã té từ lâu rồi." Kamijou vừa nói vừa gãi mặt.
Không chỉ bị bạn gái giật điện, cậu ta còn bị lạnh lùng chế giễu...tôi nảy ra một cảm giác thân cận với Kamijou.[2]
Mikoto nghĩ một chút rồi nói:
"Trước hết cứ dẫn Kousaka-san đến phòng nghỉ đã."
"Mặc dù chị nói thế...nhưng phòng nghỉ vừa bị Onee-sama phát hỏng rồi còn gì?"
"À...."
Mikoto hơi mở miệng, tựa như muốn nói 'ừ, đúng thế thật'.
"À đúng rồi, cứ gọi tớ là Kirino cũng được. Đổi lại tớ gọi cậu là Mikoto luôn nhé?"
"Được thôi. Mọi người sẽ thoải mái hơn."
"Đúng thế ~~"
"Em vừa kiểm tra với nhân viên tiếp tân rồi. Mời Onee-sama và Kirino-san đến phòng thu âm luôn đi."
Kuroko cúp điện thoại và nói.
"Còn bọn này?" Tôi hỏi.
"Có phòng nghỉ mới rồi, nên mời đi đến đấy luôn đi. Phòng trong cùng hướng này, rất dễ tìm."
"Thế bọn mình đi phòng thu âm luôn nào."
"Được! Tớ có rất nhiều chuyện muốn nói với Mikoto-san!"
Hai cô bé vui vẻ vừa đi vừa nói.
--- Còn hai thằng con trai bọn tôi bị bỏ rơi lại phía sau.
"......."
"......."
Cả hai bọn tôi ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi.
...Không ổn rồi. Không khí lúng túng quá.
Kamijou làu bàu:
"...Kết quả là chả ai giải thích gì cho mình cả..."
Tôi biết cảm xúc này. Chả hiểu đầu đuôi thế nào, tự dưng bị cuốn vào một vụ gì đó mà mình không rõ...tôi quá quen với cảm giác này.
"Để anh giải thích..."
"....Rất cám ơn."
Chúng tôi vừa tự giới thiệu vừa đi về phía phòng nghỉ. Không hẳn là phòng nghỉ, cái phòng này trông khá tạm bợ, chỉ có một cái bàn dài, vài cái ghế. Trên tường có hình quảng cáo của Kirino và Mikoto, ngoài ra còn một cái tivi LCD nữa.
"Ố? Hóa ra hình quảng cáo của Kirino trông thế này à? Được phết đấy chứ."
Ayase nhìn thấy chắc sẽ rất thích.
Về phần mình, Kamijou ngồi xuống bên cạnh hình của Mikoto.
"Lúc nãy em chỉ nhìn hình quảng cáo của Mikoto có một tý thôi mà bà ấy định giật điện em luôn. Quá đáng quá đi mất."
"À...biết đâu người ta muốn giấu ngượng thì sao?"
"...Làm sao có chuyện đó được. Bị điện giật trúng thì em chết chắc. Ai mà chịu nổi chứ!?"
Đúng, bình thường đúng là thế thật. Nhưng anh có cảm giác nếu em gái anh có năng lực giống Mikoto chắc chắn con bé cũng sẽ làm thế.
Tôi ngồi xuống đối diện với tivi, bên cạnh Kamijou.
"Người ta gọi Misaka với em gái của anh đến đây thì em hiểu được, nhưng không hiểu sao gọi cả em tới làm gì..."
"Anh cũng không biết...."
"Chẳng lẽ em gái anh cứng rắn ép anh phải đến đây à?"
"Lúc đầu thì thế thật, nhưng về sau anh cũng nhận được một phong thư 'đến đây' từ ban biên tập của Degenki Bunko."
"Kuh...em chả hiểu gì cả."
"Có lý do gì khiến chúng ta không thể không đến đây nhỉ?"
Tôi và Kamijou liếc mắt nhìn nhau.
"....Anh tự dưng có linh cảm xấu."
"Trùng hợp thật, em cũng thế. Từ lúc đặt chân vào tòa nhà này em đã thấy một không khí không may đi theo ám em rồi...."
Không khí không may? Đó là cái gì thế?
Nếu tôi đã đọc qua 'A Certain Magical Index', tôi đã té càng xa thằng này càng tốt rồi. Bởi vì nếu thằng nhóc này cũng phải nói 'không may' thì quả thật hắn không đùa đâu.
Nhưng thật đáng tiếc! Lúc này, tôi đang tiếp chuyện với một nhân vật chính khác - vì thế tôi mới buông lỏng cảnh giác. Cũng là nhân vật nam chính của Dengeki Bunko, cùng chịu chung số phận bi thảm, hai chúng tôi đã trở thành đồng đội của nhau.
Đó là khởi đầu cho nỗi bất hạnh của chúng tôi. Sau lần gặp nhau này, tôi rút ra kinh nghiệm: hợp tác với người mà thuộc tính tương khắc hoàn toàn với mình không phải là chuyện tốt.
Chúng tôi tán dóc với nhau một hồi.
"Này, Kamijou, bình thường chú em làm những gì?"
"Nằm viện."
"...Hả?"
"Gần đây lúc nào cũng thế -- đánh nhau một trận, bị trọng thương rồi vào bệnh viện nằm - cuộc sống hàng ngày của em là thế."
Kamijou ủ rũ buông vai, giống như vô cùng mệt mỏi.
"Ahaha..."
Dở rồi, mình vừa dẫm phải mìn thì phải?
Hóa ra thằng này là nhân vật chính của truyện đánh nhau sao?
"Tệ nhất là hồi tháng 8 tháng 9. Em cảm tưởng lúc nào cũng có kẻ địch mới xuất hiện để đánh nhau. Anime cũng chiếu toàn tháng 9, gần như em đánh nhau hết tên này đến tên khác. Cuộc sống của em bị đảo lộn hết! Tác giả thật quá đáng!"
"Có vẻ khổ sở nhỉ?"
"À, không sao. Mà này, trước khi đến đây, em có tình cờ có xem qua anime 'Em gái tôi không thể đáng yêu thế này', trong đó có đoạn anh bị một cú đá giò lái hất tung đi cả một đoạn."
"...À...cái đó..."
"Quả là kẻ địch đáng sợ. Làm em nhớ tới một vị thánh cấp có thể sử dụng sức mạnh của thiên sứ...Không hiểu trong hai người ai mạnh hơn nhỉ?"
"...Không không. Đúng là Ayase là trùm cuối của quyển hai, nhưng cô bé không phải pháp sư hay siêu năng lực gia gì đâu."
Mặc dù tôi không biết tên này so sánh Ayase với ai, nhưng nghe tới hai chữ 'thiên sứ' làm tôi nghĩ tới một thiếu nữ xinh đẹp. Nếu là thế, hi vọng có ngày tôi gặp cô ấy.
"Nhân tiện đang nói đề tài này, à thì, nằm viện đúng là không ổn, nhưng mà chú em chắc hẳn được nhiều cô thích lắm hả?"
Tôi nghe nói trong truyện đánh đấm, cứ mỗi lần nhân vật chính đánh nhau là dựng được một flag. Vì thế họ thường xuyên có một dàn harem đông không đếm xuể [3]. Chả có cô nào thích tôi cả, nên tôi định hỏi xin ít lời khuyên.
Không ngờ, Kamijou vẫy tay nói:
"Không không - hoàn toàn không. Chả có cô nào thèm để ý cả!"
"Thật không?"
"Thật. Đúng là em thường gặp con gái thật, nhưng chả có chuyện gì xảy ra cả. Không thì câu cửa miệng của em đâu có phải là 'xui quá trời' chứ!"
Kamijou ra sức giải thích.
Tôi hỏi lại lần nữa để xác nhận cho kỹ:
"Nhưng chú em biết một đống con gái đúng không? Cho dù không ai thích, ít ra chú em cũng sống chung một mái nhà với một cô bé xinh xắn phải không?"
"...Ở đúng, ở nhà đang nuôi một con bé hết ăn lại nằm. Index chính là hóa thân của tính háu ăn...."
Kamijou trả lời, mặt tối sầm lại.
Thật là đáng thương....Thằng nhóc này ra sức đánh đấm, thế mà chả kiếm được cái flag nào cả.
"Bỏ đi, dù sao vì xui thế mà em giúp được vô số người, cũng không phải hoàn toàn xấu."
Kamijou cười tự hào nói! Ngầu ghê! Tôi vừa nghĩ thế thì ---
"À---! Nhưng em cũng muốn có cái gì đó xảy ra cơ! Thỉnh thoảng một lần cũng được, mong có gì tốt xảy ra giữa em với cô bé nào đó!"
---- Chút ngưỡng mộ của tôi với gã này tức thì tan biến.
À thì...với học sinh cấp hai thì thế cũng là thường thôi.
Thằng nhóc này hẳn đã đi dọc con đường tử vong nhiều lần làm rồi.
"Mà này --- anh may quá đi mất, có em gái xinh thế! Có gì giới thiệu cho thằng em với!"
"Từ chối"
"Trả lời trong nháy mắt sao?"
"Đừng hòng anh đây giao em gái mình cho một thằng xui kinh khủng như chú."
"Ư....thật là câu trả lời chính xác...đổi là em em cũng không giao."
Nhìn Kamijou bị đả kích nặng nề, tôi thử chọc hắn vui lên:
"Nhưng Mikoto-san thích chú phải không?"
Kamijou nhíu mày.
"Mắt anh có bị gì không đấy? Không thấy bọn em vừa cãi nhau à? Làm sao anh đưa ra kết luận này được?"
"Trong mắt anh thấy thì quan hệ hai người tốt đấy chứ."
Nói thế nào nhỉ, có cảm giác gần giống liếc mắt đưa tình rồi.
"Nếu thích em thật, sao cứ phải chào em bằng điện giật là thế nào?"
À, nói thế cũng đúng. Nhưng mà...dựa trên kinh nghiệm cá nhân của anh thì...có vẻ như...không phải chỉ đơn giản thế...
"Thế rút cục quan hệ giữa hai người là như thế nào?"
"...Ừm, em cũng không rõ ràng lắm. Nói thật là cũng phức tạp."
Kamijou nghĩ một lúc lâu rồi nói:
"Em cảm thấy bạn ấy ngầu như con trai, còn đáng tin cậy nữa."
"...Cho dù vừa nãy em nói nhầm, ngàn vạn lần cũng không được nói thế với người ta!"
Vào tai Mikoto nó sẽ được hiểu khác đi. Anh chắc chắn trăm phần trăm!
"Tại sao?" Kamijou có vẻ không hiểu.
Thằng này....tiền đồ có vẻ không được tươi sáng lắm rồi.
"Nhân tiện, cái tivi này để làm gì?"
Kamijou chỉ tay vào cái tivi LCD. Trông nó như để xem tiết mục trực tiếp từ Nico.
"Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là để xem cuộc nói chuyện giữa Mikoto và Kirino."
"Hiểu rồi. Nhưng mà...họ có biết mình đang xem không?"
"...Chịu."
Nếu không thì sao?
"...Kệ nó đi."
"Đồng ý."
Cái này nằm ngoài tầm kiểm soát của bọn tôi rồi.
Chúng tôi tán dóc với nhau thêm một lúc, đến lúc tôi đang hỏi Kamijou 'con trai sống một mình thì nấu nướng thế nào' thì ti vi bắt đầu phát ra âm thanh ---
"Tiết mục tiếp theo là 'Em gái tôi' và 'Siêu pháo điện từ' - cuộc trò chuyện giữa các thiếu nữ. Khách mời của chương trình là hai nhân vật nữ chính nổi tiếng của Degenki Bunko, Misaka Mikoto-san và Kousaka Kirino-san! Họ sẽ trò truyện trực tiếp ngay bây giờ!"
"Chương trình xin được bắt đầu!"
"Hà ~~ cảm giác bất an càng lúc càng lớn dần, có điều chả còn lựa chọn nào khác cả."
"Ừ."
Chúng tôi miễn cưỡng ủ rũ xem ti vi.
"Mời ngồi ~♪"
Và rồi, em gái tôi cùng Mikoto bắt đầu cuộc nói chuyện trực tiếp.
"Xin chào tất cả mọi người, mình là Kousaka Kirino!"
"Chào...tất cả mọi người. Minh là Misaka Mikoto."
"Xin nhờ cậu giúp đỡ, Mikoto-san!"
"Nhờ cậu nữa...trông cậu có vẻ rất quen với mấy món này nhỉ?"
"Đại loại thế. Tớ đã tham gia vài vụ tương tự thế này rồi. Mikoto-san chỉ cần chục lần là quen ngay ấy mà."
"Không không, chắc tớ không tham gia nhiều thế đâu."
Có vẻ hai người đang tán dóc.
Người dẫn chương trình đang chờ kìa...Kirino, nói vào chuyện chính đi.
Trong thời gian ngắn như vậy mà quan hệ giữa bọn họ đã tốt hơn nhiều. Giờ nói chuyện nghe rất tự nhiên.
"Như vậy, hôm nay hai mỹ thiếu nữ của Degenki Bunko sẽ trò chuyện trực tiếp! Chương trình bắt đầu!"
"Mỹ thiếu nữ...họ nói bọn mình à?"
"Đúng thế chứ còn gì nữa."
"À...mặc dù là thế...."
Nhìn cảnh này, tôi và Kamijou thì thầm với nhau:
"Đúng là một đôi khiến người khác thấy khó chịu."
"Đồng ý."
Bên kia màn ảnh, Mikoto nói:
"Thế bọn mình tán gẫu về những cái gì bây giờ?"
"Đi thẳng vào vấn đề luôn hả? Đương nhiên là nói về chuyện yêu đương rồi!"
"...Hả?"
"Tựa đề ghi thế còn gì :'cuộc trò chuyện giữa các thiếu nữ thuộc Degenki Bunko'. Mà con gái nói chuyện chắc chắn phải về tình yêu rồi! Vì thế, nói về tình yêu đi!"
"Tình yêu...? Ý cậu là ...cậu kể cho tớ?"
"Nhầm nhầm ~" Kirino chỉ tay vào Mikoto ---
"Mikoto-san sẽ thổ lộ với tớ về tình yêu" --- Sau đó con bé chỉ tay vào bản thân.
Ánh mắt của Mikoto nhìn theo ngón tay của Kirino, sau đó đột nhiên giật mình, vẻ mặt biến đổi:
"Hảảảảảảảảảảảảảảảảảảảả? Tớ, tớ, tớ....thổ lộ với cậu về tình yêu?"
"Đúng. Mikoto-san, cậu đã thích ai chưa?"
"----------------------------------"
Mikoto lập tức đỏ mặt tới tận mang tai.
Phản ứng này rõ ràng và đáng yêu quá. Cho dù thằng đầu đất như tôi vừa nhìn cũng hiểu.
"..........Này, Kamijou?"
Với tư cách là 'người Mikoto thích', thằng này sẽ có phản ứng thế nào nhỉ? Tôi quay đầu sang ----
"Ha --- Hóa ra Mikoto thích ai đó rồi"
".....Chú....chú em........"
Chú em đầu đất quá mức tưởng tượng. Tốt nhất là chú nói lời tạm biệt tình yêu cả đời luôn đi.
Ở bên kia màn ảnh, Mikoto và Kirino vẫn tiếp tục nói chuyện:
"Mikoto-san, thừa nhận đi. Đừng có dùng câu từ tsundere lừa tớ, tớ đọc cả bộ sách của cậu rồi."
"Kuh...! Thế thì...giả sử tớ 'để ý ai đó'!"
"Còn giả sử cái gì nữa, có thật còn gì."
"'Giả sử!'"
Mikoto đập bàn.
Rẹt rẹt rẹt rẹt...tia điện lại bắt đầu phóng ra.
"Đừng giật điện nữa! Tớ thấy tê tê rồi --- được rồi được rồi, coi như là 'giả sử' có. Thế đã được chưa?"
"Cứ cho là tớ có 'để ý ai đó' đi, sao cậu nhìn tớ bằng ánh mắt cao cao tại thượng ấy. Bọn mình đáng lẽ phải ngang hàng trong khoản này mới đúng chứ?"
Nghe câu hỏi của Mikoto, Kirino mặt không đổi sắc đáp.
"À? Vì tớ thành thạo hơn cậu về mặt này chăng?"
"Cái gì?"
"À, chả lẽ ~ cậu nghĩ mình ~ giỏi hơn chăng? Nếu thế cho tớ xin lỗi nhé ~~"
Em làm cái gì đấy, con nhóc này!
Thật là, tính cách của em gái tôi quả không hợp với người ngoài.
Mặc dù Mikoto vẫn đang tóe ra tia điện, nhưng nét mặt vẫn rất bình tĩnh. Cô bé nói:
"À, không sao, không cần xin lỗi. Nhưng mà Kirino, cho dù là kinh nghiệm chiến đấu hay kinh nghiệm yêu đương tớ cũng có nhiều hơn cậu."
Khoản chiến đấu thì đúng, nhưng mà...
"Trong số các nhân vật nữ của Dengeki Bunko, tớ còn là đàn chị của cậu cơ. Đáng lẽ tớ phải cho cậu lời khuyên mới đúng chứ?"
"Không không, tớ thà đi hỏi học sinh tiểu học lời khuyên còn hơn là đi hỏi cậu Mikoto à."
"Cậu........"
Mặc dù câu này đúng, em cũng đừng nói ra chứ Kirino. Em đang ngồi đối mặt với một siêu năng lực gia có thể thiêu em thành tro trong nháy mắt, nhưng vẫn bình tĩnh cãi nhau. Anh thật không thể tin nổi.
"...Ý cậu là...cậu có nhiều kinh nghiệm yêu đương hơn tớ?"
"Đương nhiên. Tớ và người yêu đã sống cùng nhau được 15 năm rồi đấy."
"!!!!"
"Bọn tớ cũng tỏ tình lâu lắm rồi - từ hồi cuối quyển hai cơ."
"Sớm quá....!"
"Đến quyển ba, bọn này còn dẫn nhau vào khách sạn tình yêu rồi cơ ♪"
"Khách sạn tình yêu.........????"
Mikoto đờ người ra như hóa đá, khó khăn lắm mới hỏi lại được một câu:
"...Thật, thật không?"
"Đương nhiên. Ở đây tớ mà nói dối là thành lừa cả khán giả à?"
Nói đến đây, Kirino đưa một ngón tay lên môi, quay về phía camera làm động tác "Sheeeeeeee----", ra hiệu cho khán giả im lặng.
Con nhóc này tranh thủ Mikoto còn chưa đọc truyện của chúng tôi nên tha hồ bắt nạt người ta, thích nói gì thì nói.
Mặc dù những lời của nó toàn bộ đều là thật.....
"Tớ mới có 12 quyển thôi, nhưng đã tới mức đó rồi. Cậu có 22 quyển chính, 2 quyển phụ, 7 quyển New Testament, 1 quyển ngoại truyện, 3 mùa anime, 8 quyển thêm vào. Thế cậu tới đâu rồi?"
Ra nhiều thế rồi sao?
Mặt đỏ bừng, Mikoto run rẩy lắp bắp :
"Từ quyển một của bộ Railgun bọn này đã gặp nhau rồi."
"Bốc phét. Cậu chỉ tìm cách giật người ta thôi."
"Bọn này đã cùng nhau ra nước ngoài! Hawaii!"
"Vì bị khủng bố thì có."
"!!!!"
"Cuối cùng, cậu cũng chả tặng nhẫn cho người ta được đúng không?"
"!!!!!"
"Còn muốn tiếp tục không?"
"..........."
Con bé có vẻ không chịu thôi.
"........Còn, còn tiếp!"
Mikoto tỉnh lại từ trạng thái mơ mơ màng màng.
"Thật à?"
"Ừ, thật."
"Thế tớ hỏi: lần cuối cùng gặp nhau hai người nói chuyện có bình thường không?"
"...Khi đó...à ừ...."
"Mikoto-san, lúc đó cậu đang làm gì?"
Trán Mikoto bắt đầu lấm tấm mồ hôi.
"...Khi đó...ờ...đang đánh với một vị thánh....."
"Hà...thì ra là thế...."
"Cậu thở dài là thế nào! Có ý gì hả?" Mikoto có vẻ hết chịu nổi, đứng bật dậy chỉ tay vào Kirino.
Kirino lạnh lùng nhìn lại:
"Thật ra mà nói, khi đó Mikoto trông cũng rất ngầu đấy. Cảnh chiến đấu và lời quyết thắng cũng rất ổn. Có điều...."
"Có điều cái gì?"
"Cậu vẫn chả thổ lộ được với người ta."
"Ự......"
Mikoto nghiến răng. Có vẻ câu vừa rồi của Kirino nói trúng tim đen rồi.
"Nhưng kể cả bộ 'A Certain Magical Index' cũng mới có 36 quyển, như tớ thì có vấn đề gì?"
"Đừng có làm bộ như thể ông sếp thuyết giáo nhân viên thế."
Mặc dù em nói đúng, em cũng không có tư cách gì nói người ta đâu, Kirino.
"Vì thế, coi như đây là một lời khuyên của tớ này... Mikoto, cậu định đeo loại tất này đến bao giờ nữa? Quá mức lỗi mốt rồi."
"Đừng có nhắc đến cái đó -------------------------!!!!"
Rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt rẹt !!!!!!
Phòng thu âm vang lên tiếng điện giật, màn ảnh ti vi cũng biến hình.
Nhìn ti vi tối dần, Kamijou lẩm bẩm.
"...Chạm vào vảy ngược của Mikoto rồi...."
Sau này tôi mới biết, mùa đông cái trường đó sẽ đổi sang tất màu xanh sẫm.
Tác phẩm dài kỳ quả là vất vả.
Khi ti vi sáng trở lại, chúng tôi thấy Mikoto đang đứng thẳng thở dốc, Kirino mặt mũi trắng bệch.
"Ha...Ha...ha...."
"Nguy hiểm quá...tớ tưởng mình chết chắc rồi chứ...."
Cả hai vẫn đối mặt với nhau, bàn ghế có vết cháy xém và hỏng hóc.
"Tớ hiểu ý cậu rồi. Tớ thừa nhận về mặt này mình thua. Thế nên...."
"Nên?"
"--- Tớ muốn xin cậu một buổi thảo luận nhân sinh."
Thật bất ngờ, đó cũng chính là những gì Kirino từng nói với tôi. Kirino cũng vô thức bắt chước tôi khi đó, ưỡn ngực ngẩng cao đầu tuyên bố ----
"Cứ để tớ lo, Mikoto-san!"
Và thế là họ nói vào chuyện chính.
Chú thích
Hình như...Mikoto còn kém Kirino một tuổi thì phải, chả biết xưng hô thế có hợp không nữa
Hai thằng M...đương nhiên là hợp nhau rồi
Harem của Touma bao gồm Index, Mikoto Misaka, Komoe Tsukuyomi, Aisa Himegami, Kaori Kanzaki, Orsola Aquinas, Agnese Sanctis, Seiri Fukiyose, 9968 Misaka Imoutos, Itsuwa, Lessar, Seria Kumokawa => 9979 tất cả