Chương 4
Độ dài 7,764 từ - Lần cập nhật cuối: 2019-10-29 04:55:53
Chương 4: Phô diễn sức mạnh
Bạn đã khám phá một hầm ngục của Kramador. Phần thưởng: tăng kinh nghiệm trong một tuần, x2 Item. (còn lại 6 ngày và 11 giờ.)
Weed không nhận được thông báo cậu là người đầu tiên khám phá hầm ngục của Kramador vì cậu phát hiện ra nó sau nhóm của Hegel.
Tuy nhiên, thời gian đã trôi qua và những con quái vật bên trong hầm ngục của Kramador đã hồi sinh.
Những sinh vật nhầy nhụa tương tự như White Lizard đang bò đến.
"Nide đã phải trải qua rất nhiều khó khăn để khám phá ra được hầm ngục này."
Thậm chí những Dark Gamer kiếm tiền ở Royal Road bằng cách theo dõi và điều tra các manh mối, cũng thật không dễ dàng để khám phá ra được một hầm ngục mới và đặc biệt là ở Lục địa Trung tâm.
Cậu có thể tưởng tượng được là Nide đang chịu đựng một cách khủng khiếp trong một nơi tối tăm.
Gildras 'Book of Strange Stories!
Nếu như không có cuốn sách đó, thì sẽ rất khó khăn để tìm thấy hầm ngục này.
Khu rừng khô không phải là một bãi săn tốt, và những con Growler thì thường đi lang thang vào ban đêm.
"Cậu đã phải đọc hàng loạt sách rồi ấy nhỉ."
Những cuốn tiểu thuyết hư cấu, sách lịch sử, tiểu sử, và giáo trình kinh tế học. Những loại sách này không phải là những loại có giá trị duy nhất của văn học. Đặc biệt, Weed không thể hiểu được một điều khá phổ biến hiện nay rằng những cuốn sách nổi tiếng ở nước ngoài lại là những cuốn sách có giá trị.
Sách khiêu dâm!
Có rất nhiều điều bạn có thể học hỏi từ việc đọc sách khiêu dâm, thứ mà sẽ bén lửa vào lồng ngực của mọi thằng đàn ông. Thử hỏi có bất kỳ cuốn sách nào khác mà làm cho người ta tập trung như sách khiêu dâm không? (“Ngực không phải là mỡ, bên trong chúng chứa đầy ước mơ và hi vọng của đàn ông”)
Tất nhiên là không hề có!
Trong khi đọc một cuốn sách, những từ ngữ sẽ đi vào trong đầu, và bạn sẽ tự hình dung ra những tình huống.
Hơn nữa, nó là một câu chuyện ấn tượng với nội dung của bảy niềm đam mê bất tận của nhân loại!
Tuy nhiên, sách khiêu dâm cũng rất đa dạng. Có rất nhiều điều để học hỏi từ sự đau đớn của nhân vật chính, sự đấu tranh trong nội tâm, và sự phát triển của lòng trung thành của họ đối với mong muốn của mình. Gildras là một người đàn ông được giáo dục bằng những cuốn tiểu thuyết khiêu dâm!
Có ai từng trải nghiệm sự cay đắng sau khi phát hiện ra chỉ còn lại một vài trang để đọc khi mình còn trẻ? Có lẽ sẽ không có bất kỳ học sinh nào buồn vì không còn nhiều trang sách giáo khoa còn lại để đọc. Vì vậy, từ sách khiêu dâm, bạn có thể hiểu những suy nghĩ của việc thương yêu sách.
"Sách là vô giá."
Weed cảm thấy rất hài lòng khi nhìn thấy quyển Gildras' Book of Stories. Những loại sách này được phân loại như một sự pha trộn, và đã được tổ chức Dark Gamer giao dịch. Thật bất ngờ, những cuốn sách này được bán với một mức giá cao hơn cả bách khoa toàn thư, và cậu không thể bỏ qua giá trị của cuốn sách.
Bên dưới lớp áo choàng của Weed, Wings of Light giương ra đầy mỹ lệ.
Mặc dù đôi cánh được dang rộng bên trong một hang động chật hẹp, chúng không dùng để bay lên trời mà lướt đi với một tốc độ chóng mặt.
"Moonlight Sculpting Blade."
Weed vung lưỡi kiếm lên khi cậu đang bay bên trong hầm ngục.
Trong nháy mắt, khi cậu lướt xuyên qua những con quái vật, cậu đã kịp chém vào điểm yếu của bọn chúng.
Bởi vì cậu đã lướt quá nhanh, mỗi khi cậu nhìn thấy những con quái vật, thì nó đã ở ngay trước mũi cậu. Cậu tiếp tục vung lưỡi kiếm liên tục để chém chúng.
Bất chấp thực tế là Knight không thể cưỡi ngựa bên trong một hang động chật hẹp, thì việc lướt bằng đôi cánh với một tốc độ chóng mặt cũng đủ để nói rằng cậu bị thần kinh. Với một tốc độ mà chúng không thể né kịp, chỉ trong chớp mắt, cậu sẽ gây ra 1 vụ tai nạn giao thông khủng khiếp nếu đập mặt vào vách đá.
Ngay cả với sự tập trung cao nhất, người ta phải điên lắm mới có thể lướt đi với một tốc độ chóng mặt như vậy trong một nơi chật hẹp.
Tuy nhiên, Weed không phải người đánh giá tình hình theo lẽ thường.
Không có phương pháp cố định nào để săn bắn. Cần giết sạch những con quái bằng bất cứ cách nào! Bất kỳ phương pháp nào miễn là nó nhanh chóng và hiệu quả.
Mặc dù vậy, lướt với tốc độ nhanh chóng và đôi cánh trải rộng bên trong một hang động hẹp của một hầm ngục, trong khi liên tục tấn công những con quái vật, là một phương án mà Weed đã không lên kế hoạch từ trước.
Mặc dù trước đó cậu không có Wings of Light, và những con quái vật bên trong hầm ngục Kramador cũng tương đối yếu, nhưng đây vẫn không phải là một ý tưởng mà người ta thường nghĩ đến. Thậm chí nếu phản xạ và bản năng của họ được mài dũa đến mức siêu phàm, thì đây là chuyện mà không phải ai cũng muốn thử, trừ khi họ hoàn toàn tự tin trong việc kiểm soát cơ thể và thanh kiếm của họ!
Mặc dù đây là lần đầu tiên Weed nghĩ đến phương pháp này và áp dụng nó vào thực tế, cậu thấy nó rất thú vị.
Nếu cậu phân tâm, cậu có thể chết bất cứ lúc nào.
Những đoạn đường bây giờ không chỉ là một đường thẳng nữa, đã có một tác động khủng khiếp lên trái tim của cậu mỗi khi chuyển hướng.
Nếu cậu va phải một bức tường, cậu sẽ dẹp lép như con tép!
Tuy nhiên, bất cứ khi nào cậu hoàn thành những việc được cho là không thể, khí huyết trong người cậu lại sôi lên sùng sục với sự phấn khích.
Và Weed thể hiện hành động này với sự điềm đạm tự nhiên.
"Mình bắt đầu cảm thấy thực sự chóng mặt. Có thể là do đặc tính cơ thể của Dwarf. Đây chắc chắn không phải là một thứ tốt lành gì khi lướt nhanh trong khi đang say rượu!"
Cậu đã lướt đi trong khi say, và ngay cả những tình huống ngàn cân treo sợi tóc vẫn không làm cậu tỉnh rượu. Quá nhanh quá nguy hiểm!
Trong một khoảnh khắc, cậu đã tìm thấy được đường đi đến tầng thứ hai của hầm ngục Kramador bằng cách đi xuyên qua đám quái vật.
Weed gửi một tin nhắn khẩn cấp đến Rumi.
- Mọi người có ổn không? Vẫn sống đấy chứ?
- Vâng. Nhưng bọn em sắp chết rồi.
- Cô mất bao nhiêu máu rồi?
- Khoảng 55%. Em nghĩ rằng chúng em sẽ chết trong khoảng hơn 30 phút nữa.
- Thật sao?
Thay vì tiếp tục đi đến tầng hầm thứ hai, cậu lại quay lại.
Trở lại nơi mà tất cả những con quái vật đã bị tiêu diệt!
"Vậy thì, tôi còn dư thời gian."
Weed giương đôi cánh của mình và lướt đi nhanh hơn, băng qua những con đường mà cậu mới đi qua cách đây không lâu.
Cậu đã lướt đi với tốc độ kinh khủng để thu thập các chiến lợi phẩm! Weed không phải người sẽ bỏ qua ngay cả đó là những japtem tầm thường.
* * *
Hầu hết những con quái vật ở tầng hai cũng không có gì khác biệt mấy so với những con ở tầng đầu tiên.
Lối đi trở nên rộng hơn, tốc độ bay của cậu cũng trở nên nhanh hơn.
*Veooooo!!!*
Vào thời điểm mà cậu nhìn thấy ánh hào quang xuất hiện ở lối ra, cậu đã bay đến đó.
Trước khi những con quái vật có thể chống đỡ bằng cách há rộng hàm để tấn công, thì thanh kiếm của cậu đã đâm xuyên qua chúng.
Sát thương chí mạng! Tốc độ của bạn tăng thêm 382% sát thương.
Tốc độ!
Nếu nó có thể giết chết con quái vật với một cú đánh vào điểm yếu chết người, thì thật là một skill hữu ích.
Tuy nhiên, nó sẽ gặp vấn đề nếu như lũ quái vật có khả năng chịu đựng được các đòn tấn công. Đòn tấn công này là một phương pháp kết hợp giữa skill cấp cao và sự tập trung. Một lối đi chật hẹp cũng đủ để ngăn cản đòn này.
Weed càu nhàu khi cậu đang bay.
"Mình thực sự không là gì cả ngoài một Sculptor tầm thường. Nếu như mình sớm làm ra đôi cánh này, thì đã có thể đi săn ở các hầm ngục nhanh hơn! "
Tuy nhiên, phương pháp này không phải lúc nào cũng sử dụng được, khi hầm ngục có cấu trúc khác nhau. Trong một hầm ngục rộng rãi, mặc dù cậu sẽ được tự do bay lượn, nhưng sự nguy hiểm cũng sẽ lớn hơn.
Những con quái vật tầm xa có thể tấn công cậu nếu cậu vô tình bay qua chúng. Tốc độ của cậu sẽ chỉ khiến cậu như con thiêu thân lao vào cơn mưa tên, và Weed sẽ chết bởi vì tốc độ của mình và bị chấn thương tai hại!
Ngoài ra, đối với những con quái vật sống sót sau đòn đánh đầu tiên, thì sẽ không dễ dàng để tấn công chúng lại một lần nữa với thanh kiếm của cậu khi cố gắng để lướt qua chúng.
Đây là một ý tưởng nảy ra một cách tự nhiên trong đầu cậu khi nhìn thấy những con quái vật đang tụ tập trong hầm ngục Kramador. Mặc dù đó là một thành công vang dội, nhưng Weed vẫn mắng mình vì bất tài!
Sau khi đã dọn dẹp sạch sẽ tầng hai, cậu đã tiến đến tầng thứ ba.
Đương nhiên, cậu đảm bảo là không bỏ sót bất kỳ japtem nào.
Khi cậu bay trên không trung, cậu có thể tránh được nhiều bẫy, thậm chí tránh cả những bẫy được kích hoạt bởi phép thuật. Trước khi chúng được kích hoạt thì Weed đã đi qua đó lâu rồi.
*Rầmmmmmmm!*
Từ phía sau cậu, một cái bẫy bằng đá mà làm cho Hegel sợ tè ra quần đã được kích hoạt.
Mặc dù các tảng đá đang lăn về phía trước, nhưng tốc độ của Weed lại nhanh hơn nhiều. Cậu lướt nhanh hơn ít nhất là năm lần so với các tảng đá đó .
Weed đợi các tảng đá và để cho nó lăn đến đủ gần.
"May mắn là, tảng đá này sẽ giúp mình tìm cách thông qua mê cung phức tạp."
Cậu đã được nghe nói từ Rumi, làm thế nào mà mọi người lại rơi vào một cái bẫy. Trong khi họ đang nói chuyện, cậu đã nghe được một câu chuyện rất thú vị, và sau đó, cậu cố tìm kiếm một lối thoát để cứu họ.
Trong khoảnh khắc, cậu nhìn thấy một lối đi, nơi mà có một tảng đá lớn đã phá hủy một phần cửa đường hầm và đang bị mắc kẹt.
"Rumi có lẽ đang ở phía bên kia tảng đá đó."
Weed hít một hơi thật sâu khi cậu vỗ đôi cánh của mình.
Tảng đá mà cậu thấy cao khoảng 10 mét, và có vẻ như không thể phá hủy.
Ngay cả khi nếu cậu lấy đà và bay đến chém vào nó, thông qua đó, sức mạnh của cậu cũng tăng lên đáng kể, thì tảng đá trước mặt cậu vẫn trơ trơ như cũ, và cậu sẽ chỉ biến thành một miếng thịt bò khô dẹp lép. Và nếu cậu vẫn sống sót nhờ đến chỉ số dẻo dai (Resilience) và kiên trì (Perseverance) của cậu, còn nếu cậu bị đè bởi tảng đá phía sau đang lăn về phía cậu, thì áp lực của nó sẽ khiến cậu chắc chắn phải chết!
"Không hay rồi."
Weed thò tay vào túi và lấy ra một tác phẩm điêu khắc. Đó là một trong những kiệt tác cấp I mà cậu đã làm và lưu giữ khi cậu đang khắc những tác phẩm điêu khắc ở Vương quốc Thor.
Đó là một tác phẩm điêu khắc về một nữ thám hiểm gia đang mỉm cười hạnh phúc.
Weed không thương tiếc bẻ gãy cổ của các tác phẩm điêu khắc.
"Sculptural Destruction! Thêm tất cả các chỉ số vào chỉ số Strength! "
Bạn đã sử dụng Sculptural Destruction.
Những thương tổn khi phá huỷ một tác phẩm điêu khắc cấp I! Đau khổ làm sao!
5 chỉ số Art đã bị mất vĩnh viễn. Fame đã giảm đi 100.
Trong một ngày, chỉ số Art sẽ được chuyển đổi qua Strength theo tỷ lệ 1: 4.
Chỉ số Fame và Art của cậu đã bị tiêu thụ và chuyển đổi thành Strength!
Các cơ bắp ở chân và cánh tay của Weed căng ra như trái bóng. Ngực cậu đầy cơ bắp và đùi thì trở nên cồng kềnh.
Cơ thể Dwarf của cậu trở nên đô con một cách bất thường, nó còn vượt qua cả cơ thể của một Barbarian. Thật sự thì, phần kỳ lạ duy nhất là vóc dáng nhỏ bé của cậu.
"Đi thôi."
Weed dang rộng Light of Wings của cậu và vỗ nhè nhẹ.
Khi các tảng đá ở phía sau lăn ngày một gần hơn và gần hơn nữa, cậu không có thời gian để chần chừ.
Weed lướt nhanh về phía tảng đá và chém nó với thanh kiếm của mình.
Cảnh tượng trông giống như một ngôi sao băng rơi xuống hang động.
*Kengggggg!*
Sau đòn tấn công đầu tiên, một nửa tảng đá đã bị phá hủy. Tuy nhiên, bởi vì nó vẫn không bị phá hủy hoàn toàn, nên cơ thể Weed đã bị va chạm và bật ngược lại.
Bị bật ngược lại không phải là vấn đề rắc rối duy nhất. Mà cơ thể cậu còn va chạm với những tảng đá còn lại.
"Chết tiệt! Chẳng có chuyện gì xảy ra suôn sẻ với mình cả."
Thanh HP của cậu đã giảm xuống hai phần ba.
Nếu cậu không có chỉ số Resilience và Perseverance cao, cũng như những đặc điểm của tộc Dwarf, cậu chắc chắn đã chết rồi!
Khi cậu lướt nhanh như một ngôi sao băng, Weed ngập ngừng đôi chút.
Dù sao thì cậu cũng là một con người.
‘Mình có cần phải đâm vào nó ở tốc độ cao như vậy không nhỉ? Sẽ khá hơn nếu yếu hơn một chút chứ.’
Sự do dự đã làm giảm tốc độ của cậu, và kết quả là, Weed bị gãy xương thay vì phá hủy phần còn lại của tảng đá.
Nếu Weed có thể sử dụng phép thuật, cậu sẽ phá huỷ các tảng đá dễ dàng hơn, nhưng cậu lại không thể, cơ thể của cậu buộc phải chịu đựng những tổn thương vì đòn tấn công đó.
Với cơ thể bầm dập, cậu dang rộng đôi cánh của mình một lần nữa. Khi Wings of Light không bị tổn hại, cậu có thể giấu đi thân thể của mình ngay lập tức.
"Hãy thử lại một lần nữa."
Các tảng đá ở phía sau ngày càng lăn đến gần hơn, vì vậy cậu không có thời gian để thong thả và từ tốn. Tuy nhiên, vẫn trong đó khoảng thời gian ngắn đó, tốc độ của cậu đã tăng lên 30% so với lần trước.
"Cho dù có bất cứ điều gì xảy ra. Mình chết cũng được thôi, nhưng mình cũng sẽ phá nát tảng đá chết tiệt này!"
Chết là một điều mà tất cả các Dark Gamer cảm thấy sợ hãi nhất.
Những đau đớn khi mất đi điểm kinh nghiệm và giảm level skill.
Weed cũng cảm thấy như vậy, tuy nhiên tình hình hiện nay là "được ăn cả ngã về không".
Để phá huỷ hoàn toàn tảng đá, Weed lướt về phía nó với toàn bộ sức mạnh, cậu rất an tâm vì sự thật là cậu sẽ được hồi sinh bởi sức mạnh của skill Từ chối tử thần ngay cả khi cậu chết.
Ngoài ra, Weed tập trung tất cả sức mạnh và tốc độ của mình tại lưỡi kiếm của mình, lưỡi kiếm của cậu bắt đầu rung lên và nhờ vào skill Moonlight Sculpting, thanh kiếm được bao bọc bởi các ánh sáng.
*Kenggggg!*
Sau đó, phần còn lại của tảng đá đã bị phá hủy bởi một dấu gạch chéo duy nhất.
* * *
"Rumi, cô còn bao nhiêu máu?"
"Khoảng 350."
"Chúng em sắp lên bảng rồi. Việc khám phá hầm ngục quả thực rất nguy hiểm. Có vẻ như chúng em sẽ chết mà không kịp ngáp."
"Chết tiệt. Nếu bọn này ở trên một đồng bằng rộng thay vì cái đường hầm chật hẹp này, thì không thể nào chúng tôi lại bị bắt bởi cái lưới nhện kia."
Hegel và những đồng đội của anh bị quấn bên trong lưới nhện giống như xác ướp, chỉ chừa cái miệng ra ngoài!
Khi họ đang chờ đợi cái chết, bỗng nghe thấy một tiếng động rất lớn - như một tia sét đánh xuống. Không chần chừ, một làn sóng xung kích thổi qua họ và làm rung chuyển toàn bộ lối đi.
"C-chuyện gì vừa xảy ra vậy?"
"Tôi không biết. Có thể là anh Weed đã đến? "
"Rumi, làm cách nào anh Weed có thể biết và tìm thấy chúng ta ở nơi này?"
"Bởi vì tôi đã nói với anh ấy."
"Điều đó có nghĩa là anh ta cũng rơi vào cái bẫy đó? Có phải những âm thanh hồi nãy là của một tảng đá đang rơi? Có vẻ như tiếng động được phát ra từ chỗ tảng đá hồi nãy ... "
"Không thể nào. Làm thế nào mà một Sculptor yếu ớt lại có thể đi vào được hầm ngục này?. "
"Tôi sẽ gửi cho anh ta một tin nhắn khác."
"Thật lãng phí thời gian."
Rumi gửi một tin nhắn khác cho Weed, nhưng cô lại không nhận được bất kỳ phản hồi nào. Vào lúc đó, Weed đang chuẩn bị để tấn công bằng tất cả sức mạnh của mình.
"Có lẽ là không phải."
"Chắc chắn là không phải."
Sau đó, họ lại nghe thấy một âm thanh khác. Một vụ nổ lớn, cảm giác như màng nhĩ của họ sắp bị nổ tung!
Các mảnh vỡ của tảng đá văng ra bay khắp nơi. Cơ thể của họ bị mắc kẹt trong lưới nhện và lắc qua lắc lại trên không trung.
Những tảng đá đã chặn lối vào đã bị phá hủy.
Họ đột nhiên nghe thấy một giọng nói.
"Cuối cùng cũng tìm được cô rồi."
"Anh Weed phải không?"
"Đứng yên đó. Tôi sẽ cứu mọi người ngay đây. "
Với một nhát chém, Weed đã cắt đứt mạng nhện đang trói các thành viên giữa không trung.
Mặc dù đã xuống đến mặt đất, nhưng họ vẫn chưa hồi phục lại các giác quan được.
Weed liên tục vung lưỡi kiếm và cắt bỏ đống mạng nhện đang bám vào cơ thể của họ. Cậu gỡ bỏ phần lưới mỏng trên cơ thể họ bằng cách đung đưa thanh kiếm.
Mặc dù khó có thể tin được, nhưng nó đã thực sự xảy ra.
Mặt dù lưới nhện đã bao bọc khuôn mặt của họ đã được lấy ra, và họ có thể thấy được một Dwarf lực lưỡng đang đứng trước mặt. Đó là một Dwarf đang cầm một thanh kiếm còn dài hơn cả chiều cao của cậu .
Mỗi lần chàng Dwarf vung kiếm, mạng nhện trên cơ thể của các đồng đội của cậu lại rớt xuống.
Chỉ có thể mô tả kiếm thuật của cậu đã gần đạt đến ngưỡng cửa phi thường.
Hegel hỏi với giọng có chút hoài nghi
"Anh có phải là Weed không?"
Tâm trí và suy nghĩ vẫn chưa định thần lại được. Mặc dù vậy, anh rất biết ơn khi Weed xuất hiện và cứu tất cả mọi người.
Nhưng ngay sau đó, một tảng đá lớn lại lăn vào lối ra vào cửa đường hầm.
Nó phá hủy một phần lối đi, và chặn lối thoát của họ một lần nữa.
"Anh Weed, tảng đá đó là sao?"
"Có vẻ như tôi đã kích hoạt một cái bẫy."
"Suýt thì lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân! Anh đang làm gì ở đây vậy?"
Không có thời gian để hàn huyên tâm sự đâu.
Những con nhện đang rút lui và tập hợp lại bò nhung nhúc trên trần và tường nhà. Đồng thời, chúng nhả tơ nhện xuống như một bức màn và bao phủ toàn bộ khu vực.
Một màn tấn công độc nhất làm cho cơ thể hoàn toàn bất động như một xác ướp đã bắt đầu.
Weed dang rộng cả hai cánh tay.
"Thread Winding!"
Một skill cao cấp của Sewing.
Một kỹ thuật để thu thập các vật liệu bổ sung!
Một kỹ thuật có thể quấn những sợi tơ thành những cuộn chỉ.
Những sợi tơ nhện bị quấn thành một khối hình cầu, được bịt kín bằng vải, và chất đầy ba lô của Weed.
Hisss hisss hissssss!
Khi những sợi tơ không còn tác dụng nữa, những con nhện tạo ra những tiếng động đáng sợ và bò xuống đất. Tuy nhiên, Weed lại không hề mảy may lo sợ.
Cậu tập trung rất nhiều sức mạnh vào bắp đùi ngắn và bự của Dwarf. Ngay trước khi bắp chân của cậu sắp nổ tung!
Những con nhện đã chọn sai thời điểm.
Thân thể cậu toàn những vết thương từ các tảng đá và quần áo thì bị nhàu nát, nhưng vấn đề không ở chỗ đó.
"Sword Dance!"
Chiêu thứ tư trong Imperial Formless Sword Technique.
Tốc độ di chuyển của Weed nhanh nhẹn như nước chảy. Sword Dance là một skill bổ sung thêm một sức mạnh bùng nổ cho những bước di chuyển như đang nhảy vậy.
Những con nhện mà bị thanh kiếm của cậu chạm vào đều bị thổi bay hết. Từng con một, không có điểm dừng.
Khi thanh kiếm nhảy múa không có hồi kết, sức mạnh của skill sẽ đạt đến đỉnh điểm.
Thanh kiếm tung hoành mạnh mẽ và có sức ảnh hưởng giữa bầy nhện!
Mặc dù khung cảnh khi thấy cậu bước về phía trước với đôi chân ngắn cũn và vung vẩy thanh kiếm có chiều dài hơn cả cậu trông rất thú vị, nhưng vẫn không ai có thể cười được khi nhìn thấy sức mạnh tuyệt vời của cậu.
Weed dễ dàng đung đưa thanh kiếm khi cậu nhảy vào giữa đám mạng nhện. Những sợi tơ nhện siêu dính và có tính đàn hồi cao đã bị cắt đi như một sợi dây mục ruỗng.
"Đi đi. Tôi không có thời gian để lãng phí với các bạn đâu!"
Với tình trạng bị tê liệt thân thể và những lưới nhện, những con nhện nhỏ không còn đe dọa tính mạng được nữa.
Sculpting Blade có khả năng xuyên qua khả năng phòng thủ của đối phương. Nhờ đặc tính đặc biệt của Blade, những mạng nhện không thể gây khó dễ cho cậu, và nhờ vào skill Tailoring, cậu thậm chí còn thu thập được những sợi tơ cùng một lúc.
Weed, người đang xuyên qua bầy nhện nhỏ, và đang đối mặt với Elfin Queen Spider.
Một con quái vật mạnh mẽ với level ít nhất phải xấp xỉ 380!
Sợi lông lớn mọc đầy trên mười hai chiếc chân của nó, và phần đầu trông rất khủng khiếp và kỳ cục.
Nó là con quái vật đã làm cho Nide buộc phải từ bỏ khi chiến đấu và tuyệt vọng sau khi xác định được các chỉ số của nó.
Tuy nhiên, những bước nhảy của Weed còn trở nên nhanh hơn.
"Đừng ngăn chặn tôi. Tôi sẽ trả lại tất cả những gì mà chúng gây ra! "
Cậu tăng cường sức mạnh với skill Sculptural Destruction bằng cách phá hủy 1 kiệt tác cấp I.
Weed là người rất xem thường việc nói chuyện nhảm nhí trong khi săn quái, vì vậy vào lúc này, cậu đang điên cuồng trong việc chém giết. Nếu muốn lấy lại những chỉ số Fame và Art đã bị mất, thì không còn thời gian để mà tán phét.
Sau đó, Elfin Queen Spider quay đầu lại và bắt đầu vội vã chạy đi.
*Scuttle scuttle scuuuttle.* (Tiếng động khi con Spider Queen chạy đi)
Không chỉ buồn cười vì nó là một con nhện, mà tốc độ chạy trốn của nó thật sự nhanh khủng khiếp.
Nhện, loài vật mà ai ai cũng đặc biệt khiếp sợ, đã chọn cách chạy trốn theo bản năng thay vì chiến đấu. Ngay cả nếu như có một con mồi khác nữa xuất hiện, nó sẽ chạy trốn ngay lập tức nếu con mồi cố chống lại. Đối mặt với những con mồi sau khi chờ đợi cho đến khi chúng đã hoàn toàn kiệt sức là phương pháp của Elfin Queen Spider.
Ngay cả khi nó làm như vậy, nó sẽ di chuyển về phía bên đối diện của lối đi trong khi phun ra một đống tơ nhện dày hơn một cánh tay.
"Kaiser Sword!"
Weed sử dụng phần mana còn lại của cậu cho đòn tấn công mạnh nhất.
Cậu nhanh chóng chém vào những yếu điểm của Elfin Queen Spider, điểm yếu của nó nằm phía sau nơi mà nó dùng để phóng tơ nhện ra.
Sát thương chí mạng!
Kaiser Sword sẽ có sức mạnh tối đa khi kết hợp với skill Sculptural Destruction!
Sức mạnh hủy diệt khủng khiếp như một quả ulti của các Magician, Mana Burn.
Cơ thể khổng lồ của Elfin Queen Spider đang run lên.
*Claaaaang!*
Một vụ nổ, ánh sáng, và chấn động thậm chí còn lớn hơn khi cậu phá tan các tảng đá chặn lối vào.
Việc tốt nhất mà Hegel và các thành viên trong tổ đội có thể làm là ngồi thụp xuống và bịt tai lại. Tuy nhiên, vụ nổ và thứ ánh sáng đó không chỉ dừng lại ở đó.
"Kaiser Sword, Kaiser Sword, Kaiser Sword!"
Dạng cuối cùng của Imperial Formless Sword Technique mà cậu thậm chí sử dụng chúng bằng cách tiêu thụ HP và Stamina sau khi cậu hoàn toàn hết sạch mana!
Cậu liên tục tấn công con Elfin Queen Spider không ngừng bằng skill Kaiser Sword.
Bạn đã gây sát thương chí mạng. Sát thương tăng thêm 29%.
Bạn đã gây sát thương chí mạng. Sát thương tăng thêm 47%.
Bạn đã gây sát thương chí mạng. Sát thương tăng thêm 82%.
Bạn đã gây sát thương chí mạng. Sát thương tăng thêm 114%.
Đây là sự tái xuất hiện của các đòn tấn công vào một điểm duy nhất - tất cả những đòn tấn công đều dồn dập vào một điểm duy nhất!
Cậu đã tấn công chính xác vào một điểm bằng một skill cực kỳ khó dùng trong khi vô thức đuổi theo con Elfin Queen Spider đang chạy trốn.
Mặc dù Hegel và những người khác không nhìn thấy được bởi vì họ đang ôm đầu cúi xuống, các kỹ thuật tấn công mà Weed đang thể hiện có thể được gọi là những đòn tấn công mạnh nhất.
Sát thương được tăng lên thông qua Kaiser Sword với skill Sculptural Destruction và Sword Grinding. Tất cả kĩ thuật và sức mạnh tấn công đều được tập trung vào một điểm duy nhất.
Với việc bị giảm rất nhiều HP và nhận vô số vết thương, tốc độ di chuyển của Elfin Queen Spider đã giảm xuống rõ rệt.
Nó sẽ chống cự lại nếu còn đủ sức khi việc trốn thoát là không thể, nhưng khi đối mặt với lượng sát thương kinh khủng như vậy, nó loạng choạng vài bước về phía trước và sau đó thì đột tử.
Cơ thể của con Elfin Queen Spider chuyển sang màu xám sáng, những viên ngọc bích to cỡ quả trứng cùng một đống item và tiền xu vàng rớt ra từ cái xác.
Weed thu nhặt các chiến lợi phẩm với tốc độ ánh sáng.
"Wahhh, mặc dù anh ấy nói rằng anh là một Sculptor ..." Hegel rên lên khi đang ôm đầu.
Tâm trí anh hiện giờ rất bấn loạn, Hegel không thể nghĩ ngợi gì được. Mặc dù anh ta nói rằng anh ta là một Sculptor, thì làm thế quái nào mà anh ta có thể thu thập tơ nhện thành các vật liệu may vá được cơ chứ.
"Và những bước di chuyển đó ... đó không phải là skill, nhưng đó là kỹ thuật của người dùng kiếm."
Đa số người chơi sẽ chiến đấu dựa vào các skill trong trò chơi. Tuy nhiên, những chiến binh đặc biệt thì sử dụng sức mạnh của chính mình và có thể tối ưu hoá khả năng chiến đấu và thậm chí là các skill. Trong trường hợp như thế, sự khác biệt về khả năng chiến đấu của họ thật không thể tin được.
Trong khi nắm giữ cùng một thanh kiếm, một cuộc chiến giữa người bình thường và một kiếm sĩ được đào tạo. Kết quả đã được định đoạt. Thậm chí nếu cơ thể và trang bị giống nhau, với óc phán đoán của một người thành thạo, cảm giác, và kinh nghiệm, họ có thể biến đối phương thành bao cát để tập chém.
Ngay cả trong Royal Road, nếu một chuyên gia chiến đấu ở thế giới thực và một người bình thường đi săn quái, thì sự khác biệt là rất rõ ràng.
Duy trì khoảng cách an toàn, tránh những chuyển động không đáng có, và sử dụng một chiến thuật tấn công mà có thể tận dụng tối đa sức mạnh của họ! Những suy nghĩ khi họ đi săn sẽ khác, và về cơ bản, chỉ là cách họ di chuyển cũng đã hoàn toàn khác nhau rồi.
Đa số mọi người đều không đạt đến trình độ ấy.
Từ khi họ còn là newbie, họ sẽ chọn cho mình nhân vật có thể trở thành chuyên gia sử dụng kỹ năng và sau đó họ phát triển nhiều hơn và nhiều hơn nữa. Khi họ đi săn nhiều lần, các phương pháp mà họ chiến đấu với những con quái vật sẽ trở nên ngày càng thành thạo hơn.
Bạn có thể bắt một con quái vật mà bạn đã săn nó hàng trăm lần trước đó, dễ dàng hơn nhiều so với một con quái mà lần đầu tiên bạn chiến đấu với nó!
Tuy nhiên, Weed hay các Geomchi không cần quá trình đó.
"Tất cả các bạn cần làm là hạ gục đối thủ."
Họ không có sự cảm thông nhỏ nhoi nào đối với những người không biết gì và bị lũ quái hạ gục.
***
"Có lẽ anh ấy đã thành công trong việc giết quái."
"Chúng ta hãy đến đó xem sao."
Sau khoảng 20 giây, Selsia nhích cơ thể mình tiến về phía trước. Sau cô, các thành viên khác cũng bước đến nơi Weed đang đứng.
Họ cảm thấy một cái gì đó giống như sự sợ hãi.
Thực tế là họ cảm thấy như bị đe dọa vì những điều Dwarf này làm được quả là nực cười, nhưng đó là sự thật.
Nếu đó là một người họ không biết, họ sẽ không dám tiếp cận anh ta.
Khi họ đã đến gần cậu, Weed đang quấn một lớp băng xung quanh cơ thể mình. Cậu đã sử dụng kỹ thuật để quấn băng vòng từ hai cổ tay đến quanh thân, cánh tay, chân, cổ và lưng. Cậu đắp một lớp dày các loại thảo mộc và ngồi thiền, hít thở với đôi mắt nhắm nghiền.
Sự thành thạo kỹ năng băng bó!
Một kỹ năng mà thậm chí những Warrior cấp cao đều phải quý trọng nếu họ nâng nó lên Trung cấp - Weed đã làm chủ được nó thông qua khả năng cày cuốc của mình.
HP và MP của cậu dần hồi phục.
Mặc dù họ đã tiếp cận Weed, nhưng khi nhìn thấy cậu bị thương rất nặng, Selsia không dám làm phiền cậu.
"Chúng ta nên làm gì đây ... Dường như anh ấy đã bị thương rất nặng khi chiến đấu với con Elfin Queen Spider."
"Chúng ta không thể buff cho anh ấy được vì chúng ta không có Cleric ..."
Điều này khiến họ cảm thấy bất lực.
Sau khi cậu hồi phục được 8% HP của mình, Weed mở mắt ra.
Cặp mắt híp, xếch và dài. Đôi mắt của Weed không hề giống mọi khi. Lúc đầu mắt cậu khá sáng và có thể nhìn rõ mọi thứ trong tầm mắt. Nhưng bây giờ, đôi mắt của cậu đã thay đổi vì skill Art of Sculpture Transformation.
Sự vật xung quanh thông qua đôi mắt hí của cậu khá mờ mịt.
"Mình không có thời gian để ngồi chơi xơi nước như thế này. Mình cần phải bù lại những chi phí đã bỏ ra!"
Sau khi hít một hơi thật dài và sâu, cậu loạng choạng bước vào hành lang, nơi mà con Nhện chúa chui ra.
Mắt cá chân của cậu có lẽ đã bị vỡ trong lúc chiến đấu, nên cậu phải lết đi trên mặt đất. Nếu không vì chỉ số Perseverance and Resilience của cậu thì đó là một chấn thương khiến cậu không thể chiến đấu, thậm chí cả việc di chuyển cũng khó.
"Mắt cá chân vỡ thì sẽ lành theo thời gian thôi."
Weed cày xới mặt đất khi dùng kiếm của mình như một cây gậy để chống.
Vì cậu đã từng trải qua tình trạng này cả trăm lần, nên cậu biết trạng thái cơ thể mình vẫn còn tốt hơn so với bất cứ ai. Do đó, cậu sẽ tiếp tục chiến đấu.
***
Choi Ji Hoon đang hẹn hò với em gái của Lee Hyun, Lee Hayan.
Anh sửa chữa các thiết bị điện của cô, và trở thành những người bạn của cô khi anh dạy cô những điều cô không biết trong Royal Road. Mặc dù họ không giống như một cặp tình nhân, nhưng mối quan hệ của họ cũng không khác tình nhân là mấy.
Trong khi uống sữa dâu, Lee Hayan hỏi
"Anh à, em có nên cho anh thấy tài năng cá nhân của em không nhỉ?"
"Tài năng cá nhân?"
"Yeah. Em muốn cho anh thấy khả năng bắt chước của em, giống như những gì diễn viên hài thường làm ý."
Choi Ji Hoon không thể kiểm soát được những kỳ vọng lớn lao của mình.
"Em thực sự muốn làm điều đó cho anh xem?"
"Vâng. Đầu tiên em sẽ bắt chước những âm thanh của một người đi bộ ở phía xa. "
Lee Hye Yeon nói sau khi liếm đôi môi màu mận của cô.
"Clop. Clop. "
"..."
"Tiếp theo là âm thanh của một chiếc xe đang khởi động. Vrooom!"
"..."
"Đây là âm thanh của một chiếc máy bay đang cất cánh. Swooosshh!"
Âm thanh khi chụp ảnh, tiếng rung của điện thoại, âm thanh boom boom boom của một cái trống, tiếng sủa của một con chó, tiếng meo meo của một con mèo!
Choi Ji Hoon cười ra nước mắt.
Những thứ được mô phỏng không phải tất cả đều giống nhau, nhưng khi nhìn thấy được sự ngây thơ và trẻ trung của một cô gái thì rất là thú vị.
‘Cô nhóc này, rất ư là cuốn hút.'
Mặc dù anh đã gặp rất nhiều cô gái, cảm giác bị thu hút khi ở bên Lee Hayan là lần đầu tiên. Có vẻ như anh sẽ không hối tiếc khi họ sống chung với nhau cả đời.
'Mình sẽ cảm thấy hạnh phúc mỗi buổi sáng khi mở mắt ra, nghe thấy âm thanh líu lo của chim chóc, và có thể nhìn thấy những bông hoa đang nở rộ.’
Dáng vẻ của một người đàn ông khi hoàn toàn đắm chìm trong thế giới tưởng tượng của mình!
Đây là lúc mà anh lo lắng rằng mình chỉ có thể là một người anh bình thường khi ở bên cạnh Lee Hayan.
Choi Ji Hoon hỏi một cách tình cờ, như thể đây là chuyện hoàn toàn bình thường,
"Mẫu đàn ông lý tưởng của em là như thế nào?"
Nếu cô không thể trả lời, anh đã chuẩn bị sẵn để hỏi cô những gì cô nghĩ về anh.
Lee Hayan trả lời không chút do dự.
"Chiều cao khoảng 1m87 và nặng khoảng 78 kg, sẽ thật tốt nếu anh ta biết cách phối hợp trang phục. Mắt cá chân phải mỏng, cơ thể nhỏ gọn và có cơ bắp. Đối với sở thích thì phải biết nấu ăn và dọn dẹp. Thu nhập hàng năm khoảng 200 triệu won ($ 190 ngàn đô), là một doanh nhân tài chính. Một người ở khoảng 28 tuổi có làm được vậy không nhỉ? "
"..."
"Em chỉ nói đùa thôi. Em thích một người đàn ông của gia đình. Mọi thứ khác đều được miễn là em thích anh ấy. Nếu cần, thì em có thể làm việc và nuôi gia đình. "
"Một người đàn ông của gia đình?"
"Vâng. Một người đàn ông sẽ chỉ nhìn mỗi em và yêu em."
Choi Ji Hoon không nói nên lời.
Anh thì chẳng có gì ngoài điều kiện. Anh rất tự tin về ngoại hình của mình, và có đủ sức hút để quyến rũ bất kỳ người phụ nữ nào.
Tuy nhiên, những điều kiện này không có ý nghĩa đối với Lee Hayan
‘Ngoài những điều mà mình có sẵn từ khi sinh ra ... Mình thực sự rất vô dụng.’
Điều này đã trở thành một cơ hội để Choi Ji Hoon tự nhìn lại bản thân.
Ngay sau đó, anh bắt gặp một gương mặt quen thuộc qua vai Lee Hayan. Từ khoảng thời gian mà anh quen biết, dành ra, và gặp gỡ với Lee Hayan, đây chính là người mà anh rất sợ hãi cho dù có gặp nhau ở trong mơ!
Đó là người chỉ đứng sau Geomchi, Chung Il Hoon.
Chung Il Hoon, người đã đi khắp thành phố để mua một món quà tặng cho Cha Eun Hee, đã bắt quả tang cậu.
"Anh đang nghĩ gì thế?"
"Huh? Mmyeah."
"Khuôn mặt anh xanh xao quá, anh không sao chứ?"
"C-Chắc là do ánh sáng."
"Không có bất kỳ ánh sáng màu xanh nào ở đây cả ... Mà dù sao thì, em phải về đây."
"Em về sao?"
"Vâng. Bởi vì anh trai của em sẽ rất lo lắng nếu em về quá muộn. "
"Em có cần anh đưa về không?"
Choi Ji Hoon nói trong khi anh nảy ra một ý tưởng mới.
‘Mình nhất định phải rời khỏi nơi này.’
Một cuộc đấu tranh sinh tồn!
Lee Hayan lấy túi xách và đứng dậy.
"Anh không cần phải làm vậy. Từ đây, chỉ cách có năm trạm xe buýt. Em thậm chí còn không cần phải đổi chuyến. "
"Anh sẽ đưa em về nhà bằng taxi."
"Hãy tiết kiệm tiền của anh đi. Tại sao anh lại lãng phí tiền vào một điều không cần thiết? Anh sẽ quay trở lại taxi sau khi đưa em về đến nhà phải không? "
Choi Ji Hoon không thể nói dối và nói điều đó không đúng sự thật.
Ngay cả khi anh cố gắng để đi xe bus, anh vẫn chưa bao giờ làm vậy, vì vậy anh thậm chí còn không biết giá vé.
Lúc học mầm non, tiểu học, và những năm học trung học cơ sở, người tài xế đã chở anh đi học bằng một chiếc limousine.
Ở trường trung học phổ thông, anh đã biết chạy xe máy. Mặc dù nó rất nguy hiểm và khả năng gây ra tai nạn rất cao, nhưng anh đã có một đoàn vệ sĩ và xe cảnh sát hộ tống phía sau. (con nhà người ta)
Loại phương tiện “giản dị” nhất mà anh dùng để đi lại là một chiếc taxi.
Những chiếc xe nhập khẩu của anh được bảo dưỡng một thời gian dài ở trong garage.
Trước sau gì anh cũng sẽ trở thành người thừa kế chức giám đốc điều hành (CEO) của một công ty kinh doanh. Anh không thể nói sự thật vì sợ rằng cô sẽ có thành kiến hay thù địch về phía mình.
Mặc dù anh không phải là không thích quãng thời gian anh chi tiêu thoải mái ở những lần hẹn hò bình thường, nhưng anh chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc một cách đau đớn như thế này trước đây.
"Em về trước đây. Anh về an toàn nhé. "
"H-Hayan à."
Trong khi Choi Ji Hoon đang lúng túng tìm cách để được đưa cô về nhà, anh nhìn thấy Chung Il Hoon chỉ ngón tay về phía mình và dừng lại.
Thậm chí anh ta còn nói cái gì đó. Những lời ghê rợn mà đôi môi chuyển tải rất rõ ràng.
'Nếu cậu chạy trốn, cậu chắc chắn sẽ chết.'
***
Sau khi nhìn thấy Lee Hayan đi khỏi, Choi Ji Hoon lại tiếp cận Chung Il Hoon, đôi vai co rúm lại và ánh mắt run rẩy. Không nghi ngờ gì nữa, anh trông giống như một tù nhân vậy.
"Nóng quá đi. Chúng ta hãy đi dạo nào. "
"Vâng, thưa anh."
Họ đi về phía một công viên gần đó.
Đối với Choi Ji Hoon, thật không thể tin rằng họ không hề đi ra đằng sau ngọn núi.
‘Ít nhất thì sẽ tốt hơn khi mình bị bắt quả tang bởi Chung Il Hoon mà không phải là người khác.’
Anh ta là võ sư đầu tiên và có một ý thức mạnh mẽ về trách nhiệm. Khi bản thân anh muốn tìm hiểu một ai đó, anh sẽ ân cần một cách bất thường.
Cá đang bơi một cách vui vẻ trong hồ nước tươi mát trong công viên.
‘Ta ghen tị với bọn mi.’
Vào lúc này, ngay cả Choi Ji Hoon cũng ghen tị với đàn cá.
Chung Il Hoon rên rỉ với khuôn mặt buồn rầu
"Có phải cậu ... thích Hayan?"
"Ừ, đúng vậy."
Choi Ji Hoon không hề nói ra một câu bào chữa.
Họ mặc dù chưa chính thức là 1 đôi, nhưng anh biết chắc rằng cảm giác của tình yêu đã nảy nở trong trái tim của mình.
"Thì ra là vậy."
Chung Il Hoon im lặng trong một thời gian dài.
Cả người Choi Ji Hoon, khi nãy còn run rẩy như con cầy sấy, giờ đang dần dần được thả lỏng.
'Mình sống rồi.'
Anh vẫn chưa hề bị tẩn. Vì vậy, với hy vọng lạc quan rằng mình sẽ rời đi một cách an toàn, anh cẩn thận vào thẳng vấn đề.
Sau một hồi im lặng, Choi Ji Hoon dũng cảm đứng thẳng ngực lên.
"Miễn là Hayan thích tôi, tôi muốn thử một mối quan hệ thật lòng, nghiêm túc với cô ấy."
"Cuối cùng, cậu ..."
"Rất xin lỗi anh."
"Tốt thôi. Chẳng có lý do gì để cậu xin lỗi tôi cả. Tình yêu là chuyện của 2 bên liên quan. Và nếu như cô ấy không đồng ý?"
"Tôi yêu cô ấy."
Choi Ji Hoon lí giải vì sao anh cảm thấy Hayan rất có sức hút với mình.
Đó là một lời giải thích kéo dài hơn 10 phút. Anh thậm chí còn tự thú về những cảm giác trống rỗng khi gặp gỡ những cô gái khác.
"Tôi vẫn còn trẻ, nhưng tôi nghĩ rằng em ấy là một người cô gái rất khó để tìm thấy trong cả cuộc đời của mình. Hơn bất cứ điều gì ... Ngay cả bây giờ, như thể tôi vẫn đang nghe thấy giọng nói của em vậy. Tôi thậm chí còn nghĩ về em khi đang ngủ."
Choi Ji Hoon nhận ra một điều gì đó khi anh nói.
Lee Hayan là một người con gái rất khác biệt. Anh nhận ra rằng nếu anh mất cô, cô sẽ là một người quý giá mà anh sẽ không bao giờ có thể gặp lại, và anh đã say mê cô đến chừng nào.
Chung Il Hoon vỗ vai cậu cái bốp.
"Được rồi. Sẽ ổn nếu đó là suy nghĩ của cậu. Một người đàn ông không cần phải nói một câu chuyện lâm ly thế này thế kia đâu."
"Phải chăng anh đã cho phép tôi?"
"Ý cậu là sao, cho phép cái gì cơ? Tôi đã nói với cậu rằng tình chỉ đẹp khi quần chưa cởi cơ mà, nếu 2 người thực sự yêu nhau."
"Cảm ơn anh rất nhiều!"
"Ah, mà này ..."
Chung Il Hoon nói một cách thân mật
"Hãy đến võ đường đi, bắt đầu từ ngày mai."
"Cái gì?"
"Nếu cậu là một người đàn ông, cậu cũng nên chú ý một chút về tập thể dục cho cơ bắp của cậu. Một anh chàng với thân hình èo uột thì còn làm nên trò trống gì cơ chứ."
"Nó không hề ẻo lả ..."
Đây là một cơ thể được đào tạo với bóng rổ, bóng đá, bơi lội và tất cả các môn thể thao.
Chung Il Hoon hét lên
"Quá cùi bắp! Với mức độ luyện tập đó, cậu nghĩ có thể giành chiến thắng với khoảng 3.000 tên đầu trâu mặt ngựa hằm hè lao vào thanh lí cậu giữa cuộc hẹn hò?"
"3 ... 3000 người sao?"
"Không cần biết cậu đang ở trong hoàn cảnh nào, cậu cần phải có đủ khả năng để có thể bảo vệ bạn gái. Thậm chí nếu một cuộc chiến tranh nổ ra, một đợt hạn hán, một trận bão lụt, động đất, ngay cả khi một cơn sóng thần dâng lên, cậu vẫn phải cứu bạn gái của mình. Cậu đã chuẩn bị sẵn sàng cho những thứ như thế chưa?"
"V-vẫn chưa."
"Tôi sẽ giúp cậu tăng cường sức mạnh và lòng dũng cảm. Thật xấu hổ khi tôi chỉ có thể giúp được điều nhỏ nhặt này. "
"Cảm ơn anh rất nhiều."
"Nếu họ biết rằng cậu thích Hayan, sau đó ngay cả các học viên sẽ sốt sắng đến giúp đỡ cậu như thể đó là chuyện của họ. Cậu sẽ chẳng thiếu đối thủ để đánh đấm, vì vậy, hãy đến sớm trước lúc bình minh. Bằng cách đó, cậu có thể nhận được lời chỉ bảo từ khá nhiều người."
Đánh nhau với các võ sư và 500 học viên của họ!
Mặt Choi Ji Hoon biến sắc.
Anh nghĩ rằng anh có thể hiểu được ý nghĩa của việc đi đến võ đường.
"Những cảm xúc mà cậu dành cho Hayan không phải là giả, đúng không?"
"Đó là sự thật."
"Nếu cậu muốn chạy trốn, điều đó không sao cả. Cậu hoàn toàn có thể chạy trốn. Điều đó có nghĩa là cậu không cần phải đi đến võ đường. "
"Thật sao?"
"Đúng vậy. Vì chúng tôi có thể đi bắt cậu lại. "
"..."
***