• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 03_01

Độ dài 4,495 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-28 14:38:39

Giấc mơ của những kẻ hung ác vĩ đại. (Phần 1)

Độ thông thạo kĩ năng Blacksmithing đã đạt đến đỉnh cao.

Bạn đã trở thành một Blacksmith Master, người có thể đốt cháy linh hồn của lửa và kiểm soát kim loại một cách tự do. Trên lục địa Versailles, Blacksmith có thể tạo nên những trang bị bảo vệ bạn khỏi tình yêu.

Mồ hôi rơi xuống trong hơi nóng và bạn đã nhận ra bí mật của việc kết hợp kim loại với lửa.

Độ bền của tất cả vũ khí, áo giáp và vật phẩm sản xuất được đã tăng lên.

Những trang bị mới tạo ra sẽ nhận được thêm ít nhất ba tính năng bổ sung.

Là một Blacksmith, bạn có thể hiểu được dấu vết của những trận đánh lưu lại trên áo giáp và vũ khí. Bạn có thể nhận được kĩ năng và kinh nghiệm chiến đấu mới nhất từ ba trang bị mỗi ngày.

Bạn đã kiểm soát được lửa.

Tất cả các khả năng liên quan đến lửa sẽ được tăng cường và lượng mana tiêu tốn cũng giảm đi.

Các thuộc tính bổ sung sẽ giúp kích hoạt sức mạnh tiềm tàng của vũ khí và áo giáp.

Niềm đam mê dữ dội đồng nghĩa với việc độ thông thạo tất cả kĩ năng chiến đấu tăng 7%.

Bạn đạt được sự nhẫn nại cao nên HP và Vit tăng 120%.

Các nguyên liệu đặc biệt sẽ cho phép bạn tạo nên thanh kiếm hoặc áo giáp sử thi lên đến 5 bậc.

Tất cả các chỉ số tăng 40.

Có thể nhận được các nhiệm vụ sản xuất mà không có giới hạn nào.

Nhận được danh hiệu Blacksmith Master.

Bạn có thể gặp bất cứ vị vua nào mặc cho danh tiếng hay mối quan hệ với họ trước đó.

Các Warrior và Knight, nghệ nhân và Merchant sẽ tôn trọng bạn.

Ảnh hưởng của Str, Vit và tinh thần chiến đấu sẽ tăng lên.

Tốc độ tăng trưởng của kĩ thuật rèn bí truyền sẽ tăng lên khi cùng làm việc với một Blacksmith tương đương.

Một Blacksmith Master.

Cả Fabio và Herman đều đạt đến cấp độ Master và không thể kiểm soát niềm vui của mình.

“Cuối cùng thì…”

“Hehehe… làm được rồi.”

Họ nhìn nhau với những cảm xúc phức tạp.

“Trong thời gian đó, toàn bộ đam mê và nỗ lực của tôi đều dồn hết vào thanh kiếm.”

Anh đã sử dụng những vật liệu tốt nhất - helium và khả năng cao nhất của mình để tạo ra một thanh kiếm và đạt đến Blacksmith Master.

“Tôi không hề thấy xấu hổ nếu nó nhiều như vậy.”

Fabio và Herman ăn mừng bằng cách cạn ly với nhau.

“Cuối cùng thì anh cũng đạt đến trình độ Master sau một vài ngày nhưng tôi vẫn là kẻ đến đích trước tiên.”

“Xin chúc mừng.”

“Những thành tựu của tôi không phải là vô ích. Dù sao thì, Herman, anh cũng đến cấp độ Master nên sự khác biệt về thời gian không còn quan trọng nữa.”

Fabio và Herman khởi đầu là một Blacksmith ở Royal Road bằng cách nhặt những chiếc đồng hồ hoen gỉ và làm tan chảy chúng.

Họ cạnh tranh để tạo ra thanh kiếm tốt nhất khi sống ở Thor, thành phố của Blacksmith.

“Lúc mới bắt đầu thật thú vị. Hàng triệu người chạy đến để cố gắng nâng cao vũ khí chúng ta đã tạo ra.”

“Tôi còn nhớ là mình không có khả năng chống lại luật lệ của Guild Hermes nữa kia.”

“Những kỉ niệm của tôi. Chúng ta chỉ làm kim loại. Luật pháp phụ thuộc vào người sử dụng chúng. Có vẻ chúng ta không có trách nhiệm để nói lên những điều này nhưng nó là sự thật.”

“Đúng vậy. Một Blacksmith không cần phải dính vào nó.”

Herman rót rượu vào cái ly rỗng của Fabio. Đó là loại rượu vang đỏ có chất lượng cực tốt từ Morata.

“Tôi nhớ những ngày mình ở Thor.”

“Một mớ hỗn độn. Blacksmith chân chính rất ít và thành phố chỉ bán những chiếc vé đắt đỏ cho du lịch.”

“Tôi đã trở thành một Master nhưng tôi sẽ không ngừng tạo ra những thanh kiếm.”

“Chúng ta phải cống hiến nhiều hơn. Đôi lúc chúng ta cũng nên tham gia vào những cuộc phiêu lưu.”

“Tôi không biết làm thế nào để di chuyển khắp lục địa này…. Tôi chỉ tạo ra những thứ trước ngọn lửa. Nếu tôi không đi lang thang và gặp Weed thì có lẽ tôi đã trở thành Master sớm hơn.”

“Có thể vậy. Tôi cũng nghĩ thế. Tôi không hề biết thế giới ra sao mà chỉ quan tâm đến việc đập búa trước ngọn lửa.”

Fabio và Herman ngập tràn cảm xúc.

Không giống những class chiến đấu, những Blacksmith liên tục kiếm tiền. Họ có thể đi lang thang và dấn thân vào những cuộc phiêu lưu bằng số tiền mình đã tích lũy.

Cả hai đều mong muốn sống ở vương quốc Arpen tránh xa khỏi lửa.

*****

Heint, Fractal và Bodmir.

Chúng là bộ ba cá mập vùng Becky Nin đã từng chở Orc đến vương quốc Arpen.

Sau đó chúng định cư và phát triển ở cảng Varna.

“Chúng ta hãy thực hiện những việc xấu ở đây.”

“Đúng vậy. Những hành động tà ác của chúng ta sẽ bắt đầu từ bây giờ.”

“Kukuku. Những kẻ ở đây sẽ được nếm mùi vị của địa ngục.”

3 con cá mập vùng Becky Nin thích thú khi tưởng tượng những hành vi vô đạo đức của mình trong tương lai.

“Cướp bóc.”

“Chém giết.”

“Đánh chìm tàu.”

Chúng thấy người chơi bắt đầu giương buồm ra khơi ở cảng Varna mà không hề sợ hãi gì cả.

“Những kẻ đó.”

“Kulkul. Đi săn thôi.”

“Anh em. Giương buồm lên nào!”

Vào lúc đó, bọn chúng chỉ huy một tàu cướp biển đuổi theo những người chơi, họ bị chìm và trôi nổi trên mặt nước.

“Xin hãy chở chúng tôi, người anh em.”

“Bọn ta đến để làm những việc ác. Các ngươi không thấy sao, những con dao găm và đầu lâu trên cờ của bọn ta?”

“Cướp biển. Wao. Chúng tôi vẫn luôn ngưỡng mộ họ. Đừng nói với tôi là…”

“Chuyện gì?”

“Có phải các anh là những người đi cùng Weed trên chuyến phiêu lưu đến Las Phananx không?”

“Các ngươi nhận ra bọn ta. Ta đoán là mình cũng có chút nổi tiếng đấy.”

“Tất nhiên. Chúng tôi ra khơi với ước mơ trở thành cướp biển!”

Bộ ba cá mập vùng Becky Nin cố gắng đe dọa những người mới chơi ở cảng Harbour.

“Đây không phải là những khẩu súng của một chiếc tàu hải quân sao.”

“Các ngươi không biết bọn ta có thể làm được những gì à?”

“Nếu có một chiếc thuyền cố gắng vượt mặt bọn ta, bọn ta sẽ đánh chìm nó.”

Heint, Fractal và Bodmir là ba con người cố gắng trở thành cướp biển khét tiếng trong Royal Road.

Các cư dân và thuyền trưởng mới ở cảng Harbour nhìn con tàu với ánh mắt ghen tị.

“Hãy nhìn nó xem, thật là nhiều cánh buồm.”

“Nhìn thân gỗ này, không phải là gỗ Teak sao?”

“Nhìn cách mà nó lướt trên những con sóng kìa, nó có thể chạy rất nhanh.”

Nổi tiếng hơn cả sự nổi tiếng.

“Ta mệt rồi, nghỉ ngơi chút thôi.”

“Đi uống nào.”

Khi bọn họ không ra khơi, họ sẽ uống nước chanh tại một quán rượu ở cảng Harbour.

Một cô gái dễ thương đến gần họ.

“Xin lỗi.”

“Hả?”

“Tôi nghe nói các anh là cướp biển.”

“Đó là bí mật, làm sao mà….”

“Tôi nhìn thấy các anh bước xuống từ con tàu.”

“Đúng vậy.”

Heint nhún vai, ánh mắt đầy tự hào.

“Hahaha. An ninh ở vùng biển này nằm trong tay bọn anh. Cô em nên cẩn thận tránh bị cướp bởi bọn cướp biển.”

“Các anh có thể mang tôi đến đảo Jordan không?”

“Hrmmm?”

“Chúng tôi sẽ đi theo sau, chúng tôi sợ lũ quái vật biển.”

“Bọn anh là cướp biển.”

“Chúng tôi sẽ trả hai đồng vàng mỗi chiếc tàu.”

Đảo Jordan cách cảng Harbour xấp xỉ một ngày rưỡi đường. Có thể khám phá, buôn bán và tìm kiếm thức ăn trên đảo. Nếu gió tốt thì sẽ mất ít hơn một ngày nên những thuyền trưởng mới rất thích hải trình này.

‘Chỉ hai đồng vàng.’

Bộ ba cá mập Becky Nin không muốn đi dù chỉ mất một ngày.

“Này cô gái trẻ. Anh xin lỗi nhưng chi phí lao động rất cao.”

“Nó chỉ là một số tiền nhỏ nhưng chúng tôi đã phải chăm chỉ làm việc. Chúng tôi muốn đi thu thập tảo biển và hào. Tất cả mọi người ở khoa vũ công của đại học Hàn Quốc đã quyết định tham gia vào chuyến khám phá hòn đảo.”

“Khoa…khoa vũ công?”

“Đúng vậy. Từ những người mới đến lão thành đều quyết định tham gia. Nhưng chúng tôi không có nhiều hơn 300 vàng… Các anh có thể đưa chúng tôi đến đó không?”

Heint liếc nhìn những đồng đội của mình. Mặc dù họ không nói chuyện nhưng ánh mắt lại đang giao tiếp với nhau.

‘Anh có yêu cầu gì không? Hay là nhận nhiệm vụ.’

‘Hãy nhận nó trước khi cơ hội vụt mất.’

Heint trả lời sau khi nuốt nước bọt.

“Sẽ rất phiền phức nếu đó là đảo Jordan nhưng chúng tôi sẽ đi một lần. Mà giá hơi bị cao đấy.”

Vì vậy, bọn họ đã dành một ngày đi đến đảo Jordan.

Chuyến đi rất mới mẻ bởi gió biển mặn chát và việc chăm lo những chiếc tàu nhỏ theo sau cũng rất thú vị.

‘Đây là Royal Road… Ước mơ và lãng mạn. Những điều điên rồ tuyệt vời.’

Họ trò chuyện với các nữ sinh trong lúc thu thập rong biển và ngao trên đảo Jordan.

Fractal nhảy xuống biển và bắt một con tôm lớn rang vào buổi tối.

“Cô có đói không? Ăn chậm thôi.”

“Oimeoi. Con tôm này rất đáng giá.”

“Chán quá nên tôi đã bắt nó.”

Các nữ sinh hăng hái ăn tôm.

Fractal và Bodmir nhảy xuống nước.

Họ lặn sâu xuống 30-40m nơi có cua biển và tôm hùm.

“Hải sản là đặc sản chỗ chúng tôi.”

“Bắt nó có khó không?”

“Các anh thật sự bắt toàn bộ chỗ này bằng tay ư?”

Ngày tiếp theo, bộ ba cá mập Becky Nin đã có một cuộc họp nghiêm túc.

“Chúng ta phải làm như thế.”

“Tôi biết những điều anh nói. Tôi hoàn toàn ủng hộ.”

“Tôi cảm giác như mình đang sống vậy. Đây chính là cuộc sống, lần đầu tiên tôi có cảm giác này.”

Bọn họ thực hiện những chuyến đi định kì đến đảo Jordan.

Mỗi người chơi sẽ trả 2 đồng vàng để được hộ tống.

Đầu tiên chỉ có vài trăm chiếc thuyền. Nhưng khi tin đồn lây lan, con số đã lên đến hàng nghìn.

Những thủy thủ trêu đùa về những chiếc thuyền theo sau con tàu hải tặc.

Nó giống như vịt mẹ và bầy con vậy.

Các Avian cũng tham gia khi bay trên bầu trời.

Đó là một cảnh tượng tuyệt vời. Khi khu vực biển phía Đông vương quốc Arpen đi tiên phong, hòn đảo và các tuyến đường thương mại được đảm bảo.

“Hãy cẩn thận những con sóng dữ!”

“Có một sự thu hút lớn ở đây. Cố gắng quăng cần câu càng gần đáy càng tốt.”

Những chiếc thuyền buồm nhỏ tràn ngập mặt biển!

Những người chơi phương Bắc phát triển nhanh chóng khi rời khỏi cảng Harbour.

Những chuyến đi dài ngày thành công vì kĩ thuật lái thuyền tăng nhanh chóng khiến các con tàu có thể mang theo một lượng hành lý đáng kể.

Khi sự quyến rũ của biển thu hút người chơi, các con tàu trở nên lớn hơn và nhanh hơn.

- Các cướp biển cảng Varna!

- Những người tiên phong trên biển.

Sự khen ngợi dành cho họ đã được đăng trên bản tin của Royal Road.

Kể từ đó, bộ ba cá mập Becky Nin cảm thấy cơ thể bị ngứa ngáy.

“Nhiệm vụ của chúng ta là làm việc xấu.”

“Những ngày này chúng ta không làm gì xấu cả nên tôi cảm thấy mệt mỏi.”

“Tôi được họ xin chữ kí ở bến cảng. Chúng ta có thật sự nên sống như thế này không?”

Họ muốn làm điều xấu.

Có rất nhiều người chơi ở phương Bắc đang phát triển nhanh chóng và có thể trở thành mục tiêu.

“Nhưng chuyện này cũng có những điều tốt.”

“Sự nổi tiếng của chúng ta à?”

“Không. Thành thật mà nói, không nên đụng vào nơi thuộc về Weed.”

Bọn họ nhận ra Weed mới là kẻ phản diện thực sự!

“Sự trả thù của Weed?”

“Thật vậy… Nếu chúng ta “ăn” vương quốc Arpen, hắn sẽ đuổi theo chúng ta để trả thù.”

“Chúng ta có nên làm những việc xấu không? Phải có can đảm. Chúng ta là người xấu. Nếu chúng ta đi thật xa khỏi tầm mắt thì hắn không dễ dàng bắt được chúng ta đâu.”

“Không… Chuyện này. Tôi đã nghĩ tới Weed hằng đêm. Không nên làm chuyện xấu ở đây.”

“Vậy làm sao?”

“Tôi không biết.”

Bọn chúng đau khổ và quyết định tham khao ý kiến ai đó thông qua hộp thư đến. Weed là nguyên nhân của sự lo lắng của chúng. Weed đã tăng giới hạn lời pm để giải thích vấn đề.

- Weed: Vậy…các ngươi muốn cướp bóc người chơi ở cảng Varna?

- Đúng vậy. Trong quá khứ, chúng tôi đã không hề ngần ngại. Chúng tôi cướp bóc và đốt cháy mọi thứ…Thật sự rất vui nhưng chúng tôi vẫn do dự khi làm nó.

Heint giải thích sự thật. Dù sao thì chúng cũng sẽ chết nếu bị Weed truy đuổi nên bây giờ không còn vấn đề gì nữa. Chúng cố gắng làm theo Weed nên muốn nhận được lời khuyên từ những kẻ xấu thực sự.

“Đó không phải là tại vì sự công bằng hay lòng trắc ẩn đối với người chơi phương Bắc. Không có gì so sánh được với sự mới mẻ của việc phản bội. Vậy thì tại sao chúng ta lại không di chuyển?”

Có một khoảng im lặng trước khi câu trả lời được đưa ra.

- Weed: Có vẻ như đôi mắt của ngươi đang tệ hơn.

- Hả?

- Weed: Nói thì có vẻ phức tạp nhưng đơn giản thì… Để ta đưa ngươi một ví dụ. Ngươi nghĩ gì khi thấy một tên trộm ăn cắp từ 10000-30000 won?

- Ừm…

Bộ ba cá mập trao đổi ánh nhìn nhưng không dễ tìm được câu trả lời.

- Weed: Thật thảm hại. Các người không cảm nhận được sao?

- Đúng vậy.

- Tôi cũng nghĩ như vậy.

- Phải có một câu chuyện phía sau.

- Weed: Vậy 10 nghìn tỉ hoặc những kẻ ăn trộm 20 nghìn tỉ thì sao?

- Wao.

- Trúng mánh!

- Đáp án thật sự. Khâm phục. Khâm phục.

Miêng của họ rơi xuống khi tưởng tượng ra nó.

- Weed: Đó là khả năng. Họ thông minh, không phải là người bình thường. Các ngươi không cảm nhận được những cảm xúc đó sao?

- Đúng vậy. Một người có nhiều khả năng. Nó thực sự rất tuyệt vời.

- Thật không.

Những lời Weed nói ngấm vào đầu của họ.

Đánh cắp một tỉ won!

- Weed: Đó là những điều xấu để trở thành kẻ hung ác vĩ đại. Rất khó cho những người khác bắt chước cho dù biết cách thức. Phát triển nhanh hơn. Mở rộng hơn. Trong những bộ phim hoạt hình của trẻ em, các ngươi không tự hỏi tại sao những nhân vật phản diện luôn cố gắng chinh phục thế giới à.

- Xem thử?

- Đúng vậy. Tại sao lại vậy?

- Weed: Những kẻ phản diện luôn mơ mộng vĩ đại. Guild Hermes cũng muốn chinh phục lục địa này.

- Đúng vậy!

- Weed: Bọn chúng là một ví dụ rõ ràng. Thế giới này rất rộng lớn và có nhiều việc xấu các ngươi có thể làm. Một kẻ xấu xa không thể thành công nếu không mơ ước.

- Kuooo. Đây không phải là lúc thư giãn. Tôi sẽ cố hết sức.

Bộ ba cá mập trung thành với lời Weed chỉ bảo.

Nâng cao kĩ năng và gia tăng quy mô của con tàu cướp biển. Đi săn ở những nơi có các con tàu ma xuất hiện. Từ đó họ luôn nhận được lời khuyên của Weed.

- Weed: Vương quốc Pallos. Hãy đi đến khu vực sa mạc phía nam.

- Tôi hiểu.

Đó là một hành trình dài vòng quanh phía Đông lục địa Versailles.

Một đội ngũ kinh doanh gồm công ty thương mại Mapan, một vài công ty kinh doanh lớn khác và các Merchant phương Bắc.

Họ đã sống sót qua những đợt sóng dữ, xoáy nước và cả sự đe dọa từ những con quái vật biển và đi đến khu vực sa mạc trong lúc theo sau bộ ba cá mập Becky Nin.

Đã hoàn thành một hành trình dài giữa các lục địa.

Người tiên phong của một tuyến đường mới!

Bạn đã hoàn thành một chuyến đi dài bằng cách cưỡi trên sóng gió.

Bạn đã rời cảng Varna với sự chúc phúc của người dân và tiếng cười của những con chim để đi đến vùng đất xa xôi của mặt trời và cát.

Độ thông thạo kĩ năng lái thuyền đã tăng lên nhờ chuyến đi.

Sự nổi tiếng đối với các thủy thủ đã tăng lên 4560. Luck tăng vĩnh viễn 14.

Một tuyến đường mới!

Một con đường mới đã được tìm thấy từ cảng Harbour.

Nếu báo cáo về tuyến đường cho Guild Free Sea của cảng Varna thì nó sẽ được đưa vào bản đồ để các thủy thủ khác có thể sử dụng.

Vận tải biển qua tuyến đường này sẽ tăng 15% và rủi ro giảm 47%.

“Kuah. Đi thôi.”

“Nổi trống lên. Hãy đi đến vùng đất đó!”

Hàng ngàn con tàu đi đến khu vực sa mạc.

Họ đã băng qua các cơn bão và rặng san hô.

Những chiếc thuyền nhỏ hơi bị tả tơi giống những chiếc giẻ rách nhưng các thuyền trưởng hét lên trong vui mừng.

“Hooray!”

“Đất này trị giá bao nhiêu?”

Không có bến cảng thích hợp trong khu vực sa mạc nên các thuyền buồm lớn dừng lại ở một đoạn và vận chuyển hàng hóa bằng thuyền nhỏ.

Heint muốn làm việc xấu ngay cả khi đến sa mạc.

“Không phải miền nam bị bỏ quên à? Họ phát triển kém hơn chúng ta.”

“Đúng vậy. Họ sống dưới ánh mặt trời và là một khu vực riêng.”

“Tôi thích nó, tôi đồng ý.”

“Ồ, ở đây có người. Chúng ta nên gây ấn tượng xấu với người địa phương.”

“Chúng ta sẽ không đùa giỡn nữa. kkkkk.”

Bộ ba cá mập cười khi đi ra ngoài để gặp các Desert Warrior với bờ vai thu lại và cúi đầu. Họ tự động tránh ánh mắt của những người khác. Geomchi-5!

Anh đấm vào vai bọn cá mập.

“Các người đã phải trải qua thời gian khó khăn để có thể ở đây.”

“Chuyện này… Không. Tôi ổn.”

Geomchi-5 giơ tay ra bắt và Fractal run rẩy nắm lấy nó.

Chúng có một ít sức mạnh chiến đấu khi ở ngoài biển. Nhưng ở đây có những con người bỏ qua sức mạnh chiến đấu của Royal Road.

Weed đã nói trước với Geomchi-5 về chúng.

“Họ là những người tốt. Hãy đối xử thoải mái với họ.”

“Thoải mái?”

“Đúng vậy, như là những đứa em trai nhỏ của anh vậy.”

Geomchi-5 suy nghĩ về lời của Weed và nói một cách âu yếm. Giọng anh dày và thấp.

“Trời khá nóng. Mấy đứa có muốn làm một ly bia lạnh không?”

“Không… Chúng tôi phải mau chóng trở lại…”

“Mấy đứa không muốn sao?”

“C-có sao? À không.”

Bộ ba cá mập muốn trở lại tàu nhưng chúng quyết định đợi đến khi Geomchi-5 mang bia đến.

- Heint: chúng ta hãy uống một cách thô bạo rồi rời đi. Không thể từ chối được.

- Bodmir: Đúng vậy. Cũng không tốn nhiều thời gian.

- Fractal: Ừ. Chỉ cần uống một ly bia, mọi việc sẽ ổn.

Chúng thì thầm để duy trì sự tự tôn của mình!

Geomchi-5 nhìn chúng với vẻ cau mày.

“Mấy đứa đang làm gì vậy? Đem bia đến nhé.”

“Bia… Chúng tôi?”

“Này, mấy đứa không mang bia đến à?”

Geomchi-5 do dự. Anh suy nghĩ một chút nhưng không thể ngăn được cơ mặt đang nhăn lại.

Bản năng sống còn của chúng đã được kích hoạt trong khoảnh khắc đó!

“Chuyện này. Bia. Anh có muốn uống với chúng tôi không?”

“Chúng tôi có rất nhiều. Chúng tôi sẽ đưa cho anh.”

Bộ ba cá mập may mắn thay có một chiếc tàu đầy bia.

*****

“Wa. Điều thú vị này là đặc trưng của địa phương.”

“Rượu của Morata đang bán rất chạy. Văn hóa uống rượu cũng khác nhau nữa.”

“Trái cây là tốt nhất. Chúng ta có thể ăn rất nhiều trong khi trang phục có thể bảo vệ chúng ta khỏi ánh mặt trời.”

Những người chơi phương Bắc đã mang rất nhiều nguồn hàng đến cho sa mạc.

Quần áo đơn giản, đồ dùng cần thiết để nấu ăn và yên ngựa được bán với mức giá cao gấp nhiều lần.

“Hãy mua đồ ở chỗ tôi…Bạn có muốn lấy thảm hoặc da lạc đà đến phương Bắc không?”

“Rượu cũng vậy. Giá cả trở nên vô nghĩa một khi nó trở thành xu hướng.”

“Công nghệ sản xuất dao thật tuyệt vời. Một con dao thông thường rất vô dụng nhưng nó vẫn sẽ tốt nếu được tạo ra bởi một thợ thủ công sa mạc.”

Những người chơi phương Bắc bán những vật phẩm họ mua từ các thành phố sa mạc và mua một cái mới.

Sau đó, những chiếc thuyền đầy ắp lên đường đến vương quốc Arpen.

Việc buôn bán tích cực ở sa mạc đồng nghĩa với việc những chiếc tàu của họ đầy ắp hàng hóa và đơn đặt hàng.

Geomchi-5 đã rời nhóm kinh doanh nhưng 2 ngày sau, một nhóm mới xuất hiện.

“Tại sao anh quay trở lại?”

“Tôi? Tôi là Lump của công ty thương mại Mapan, tôi nghiêng về mảng buôn lậu và thương mại hàng hải.”

*****

“Cô thật sự phải đi sao?”

“Vâng!”

“Cô phải làm vậy sao?”

“Em phải đi ngay bây giờ.”

“Vậy là cô đã nghĩ về chuyện rời đi?”

“Em sẽ đi.”

“Tôi thật sự xin lỗi khi phải nói lời tạm biệt.”

“Em hiểu. Vậy em sẽ không đi nữa.”

Weed nói chuyện vời Irene và thuyết phục cô ở lại.

‘Cô ấy đã bị thuyết phục.”

“Khônggggg.”

Các đồng đội của cô đã mệt mỏi vì phải săn bắn và muốn rời đi. Nhưng họ không thể để Irene ở lại một mình.

‘Ngay từ đầu mình đã cố gắng.’

‘Kinh khủng.’

‘Mình là một nô lệ chiến đấu. Mình không bao giờ có thể rời đi được.’

Travel Sculpting.

Weed có khả năng đi đến bất kỳ thời đại nào nên có thể vừa du lịch nhàn nhã vừa thưởng thức văn hóa của các thành phố phát triển. Tất nhiên cậu đã không nghĩ đến việc đó.

‘Hừm. Đi đâu nhỉ?’

Trong đầu Weed hình thành các tour du lịch sẽ được bán ở các đại lý du lịch.

Những tour nguy hiểm có giá thấp hơn vé máy bay và cho phép họ mua hàng ít nhất ba lần một ngày!

‘Du lịch chính là như vậy.’

Chuyến đi tự nhiên sẽ cần phải đáp ứng những kỳ vọng cao.

‘Dù sao thì sau khi kết thúc cuộc đi săn tiếp theo mình sẽ ẩn mình một thời gian. Vì vậy lần này mình phải tận hưởng hết toàn bộ sự ngọt ngào.’

Khả năng chiến đấu của Pale cũng như những người khác rất tuyệt vời. Đó là lý do tại sao cậu đưa họ đến chiến trường cho dù phải chia sẻ một phần nào đó.

‘Ở đó…hmmm. Mình không muốn đến đó ngay lập tức. Nhưng về mặt lịch sử, những thành tựu đạt được sẽ rất tốt.’

Weed đã nghiên cứu lịch sử của lục địa Versailles và tìm thấy nhiều nơi tối tăm.

Trong trường hợp của lâu đài Kallapik, cậu đã trải qua trận chiến thành lập đế chế Pallos và có thể đánh giá khả năng của các Knight và binh lính.

Rất khó khăn nhưng cậu đã nhận được phần thưởng cho những gì mình trải qua. Một nơi mà mọi giác quan của cậu có thể chịu đựng.

Tuy nhiên, rất khó để đo được độ khó khăn khi toàn bộ khu vực hoặc quân đội bị phá hủy.

‘Mình muốn đi đến một nơi mà mình sẽ đấu tranh. Mình sẽ không đi một mình.’

Thậm chí nếu có một thời gian vất vả thì những người khác cũng nên biết đau khổ là thế nào.

Weed cười rạng rỡ như đứa trẻ tiểu học ăn cắp được tiền của mẹ.

“Lần này chúng ta chỉ đi săn một chút thôi.”

“Hả?”

“Gì?”

Đôi mắt của mọi người đầy dự hoài nghi.

Python và Cua Tẩm Gia Vị vẫn nghĩ đến việc trốn thoát nhưng thực tế không thể làm gì được.

‘Làm thế nào để trở về thế giới ban đầu nhỉ?’

‘Ừm. Cao.. Rơi xuống sẽ mất một lát.’

Họ vẫn đang trôi nổi trên bầu trời bằng cách sử dụng phép thuật Levitation.

Lâu đài Kallapik tồn tại trên mặt đất giờ đã ngập trong nước biển.

Họ có một class Warrior và Assassin thông thường nên không thể xuống mặt đất cũng như quay về thời gian ban đầu được.

“Chúng ta không thể đi cho đến khi Weed đưa chúng ta trở lại.”

“Nếu không nhờ phép thuật Levitation thì chúng ta đã chết thay vì được ngắm cảnh thế này. Không. Cậu ấy không nghĩ nhiều đến thế.”

Cua Tẩm Gia Vị chỉ có ít niềm tin vào Weed.

“Đó là tính toán của anh ta. Một khi bị bắt, chúng ta không thể ra ngoài.”

Pale biết rõ mọi thứ nên chỉ im lặng. Tranh cãi thật ngớ ngẫn.

‘Sau khi trở thành đồng đội với Weed, tốc độ tăng trưởng của mình nhanh hơn rất nhiều. Mình trở thành lãnh chúa và trở nên nổi tiếng giữa những người chơi. Dù đã trải qua một thời gian khó khăn nhưng nó đã được đền đáp.’

Họ muốn chết trong lúc đi cùng Weed nhưng sau đó họ nhìn lại những kỉ niệm với những cảm xúc kỳ lạ.

Những trận chiến bất tận chống lại vô số quái vật và thức ăn ngon, đó là những điều tốt nhất anh từng cảm thấy.

‘Việc trở thành nô lệ chiến đấu vẫn có mặt tốt.’

“Lần này thì ổn rồi. Mọi người đều mệt mỏi nên thời gian này sẽ không có những chuyến đi săn dài. Vậy một ngày thì sao?”

“Một ngày?”

“Nếu chỉ là một ngày thôi…”

Căng thẳng trên vai của cả nhóm đã được giải tỏa.

Họ đã trải qua rất nhiều nên họ sẽ có thể giữ được một ngày.

‘Không tệ.’

“Weed-nim chắc chắn sẽ không để chúng ta chết. Có chắc là có thể sử dụng phép thuật thêm một ngày nữa không?”

Weed chuẩn bị cho điểm đến tiếp theo rất đơn giản.

Thậm chí Maylon và Python còn cảm thấy thất vọng vì chỉ là một ngày.

‘Sẽ rất tốt nếu chúng ta đến một chiến trường lớn hơn. Mình không thể nói anh ấy đi đến một nơi khó khăn.’

‘Tương đối khó khăn nhưng kinh nghiệm đạt được từ việc chiến đấu trong những ngày đó… Nó ổn để có thể tận hưởng thành quả.’

Một khi Weed tạo ra một cổng dịch chuyển, họ có thể nhảy thoải mái.

*****

Team dịch: Đéo Cần Tên

Bình luận (0)Facebook