I Want to Be a VTuber
플라나리아햄버거
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 01

Độ dài 1,697 từ - Lần cập nhật cuối: 2025-03-13 21:45:30

Nói đơn giản thì, đó là vào ngày hè oi ả cùng với những tiếng ve kêu vang đến chói tai. Khi mở mắt ra, tôi đã thấy bản thân đang nằm trong vòng tay của một người phụ nữ xa lạ rồi.

"Con gái Seoyeon của chúng tôi thật xinh xắn làm sao, cô thấy có đúng không?"

"Không phải đứa bé nào cũng đáng yêu như thế này đâu, con gái cô có khuôn mặt đẹp lắm."

Tôi nghe thấy cuộc trò chuyện của người phụ nữ đang bế tôi và một người khác. Tôi không rõ người đang ôm tôi là ai, nhưng tôi có thể chắc chắn người kia là một y tá.

‘Cái khỉ gì vậy…’

Đầu óc tôi quay cuồng. Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

‘Rõ ràng là mình đã gục xuống, rồi sau đó…’

Tôi không thể nhớ chính xác lắm. Cuối cùng, sau bao ngày thất nghiệp tôi cũng đã tìm được một công việc khác, nhưng khi đang làm việc tại công ty mới, bỗng một cơn đau nhói bùng lên từ trong lồng ngực. Tôi nghe thấy tiếng còi xe cứu thương vang vọng, tôi nhớ lờ mờ rằng mình đã được đặt lên cáng.

Và rồi khi mở mắt ra, tôi đã ở trong cái tình cảnh này.

‘Hmm.’

Tôi thử mút ngón tay và nhanh chóng nhận ra sự thật. Những ngón tay bé xíu của tôi vừa vặn với cái miệng nhỏ nhắn này.

‘Mình đã tái sinh sao…’

Cùng những dòng suy nghĩ ấy, tôi quyết định đi ngủ tiếp. Cơ thể này vẫn còn quá yếu để có thể chống lại cơn buồn ngủ đang trào dâng.

***

Thời gian dần trôi đi. Nhìn vào gương, tôi thấy một cô bé trông chừng khoảng năm, sáu tuổi đang khoanh tay và nhìn chằm chằm vào tôi.

‘Dễ thương quá.’

Tôi đưa tay lên, khẽ chạm vào mái tóc dài đang được buộc thành hai bím. Nhìn dễ thương đấy chứ, và tôi cũng thấy thích kiểu tóc này.

Ghé mặt sát vào gương, tôi nhận ra đôi đồng tử của mình mang một sắc đỏ nhàn nhạt.

‘Là loại bệnh gì kỳ lạ nào đó sao?’

Theo lời bác sĩ thì ngoài sắc tố hơi khác thường ra thì còn lại chẳng có vấn đề gì cả. Đôi mắt không quá đỏ rực, vậy nên nếu nhìn từ xa thì nó trông giống màu nâu nhạt hơn.

‘Mình vẫn chưa thể thích nghi được với nó.’

Lúc vừa tái sinh, tôi đã không nhận ra ngay. Nhưng cũng không mất nhiều thời gian để tôi biết được rằng... bản thân đã trở thành một bé gái.

Tôi là một đấng nam nhi ở kiếp trước, thế nên việc tái sinh thành một cô bé chắc chắn là một cú sốc lớn đối với tôi. Dù vẫn chưa hoàn toàn thích nghi được chuyện này, nhưng tôi cũng đã dần quen với nó.

Khi tạo đủ kiểu dáng trước gương, tôi có cảm giác như đang nhìn một đứa trẻ đáng yêu hơn là chính mình vậy.

Lý do khiến tôi vẫn chưa thể thích nghi được dù đã năm năm trôi qua... hẳn là vì vẻ ngoài này. Nói thật nhé, nếu so với kiếp trước thì chẳng phải tôi đã trở nên quá mức dễ thương rồi hay sao?

"Ah."

Ngay cả giọng nói cũng đáng yêu quá đi mất. Tôi thực sự hài lòng với diện mạo của mình khi nhìn vào gương. Tái sinh quả là một trải nghiệm tuyệt vời mà.

Nếu kiếp trước tôi mà đáng yêu thế này, chắc chắn quản lý Kim đã chẳng chèn ép tôi nhiều đến vậy.

"Ôi chao, bé con của mẹ đang làm gì trước gương vậy? Con muốn trở thành người mẫu sao?"

Người đang lên tiếng ấy chính là mẹ của tôi ở kiếp này.

Nói thật, tôi có mối quan hệ không mấy tốt đẹp với bố mẹ ở kiếp trước, thế nên sự quan tâm âu yếm của mẹ đôi khi khiến tôi không thoải mái.

"Không đâu, con không muốn làm người mẫu đâu."

"Sao vậy? Con đáng yêu đến thế này cơ mà."

"Con biết, nhưng con không thích."

Tôi không để tâm lắm đến những lời đó, vì chúng chỉ là những câu nói mà các bà mẹ thường hay thốt lên thôi. Dù sao thì, tôi cũng đã có một kế hoạch siêu hoàn hảo kể từ khi nhận ra bản thân tái sinh thành con gái rồi.

Nói một cách đơn giản.

Tôi sẽ trở thành Vtuber.

***

Có rất nhiều con đường sự nghiệp dành cho một người đàn ông sau khi TS (biến thành phụ nữ). Streamer, người nổi tiếng, Vtuber,...

Và tôi đã chọn trở thành Vtuber.

‘Trước hết thì mình không cần phải lộ mặt ngay từ đầu để làm gì.’

Tôi cầm gương tay lên rồi quan sát khuôn mặt mình một lần nữa.

Tôi của hiện tại thì cực kỳ đáng yêu, nhưng ai mà biết được tôi sẽ trông như thế nào khi lớn lên chứ? Dù gì thì trên đời này cũng có thứ gọi là ‘nghịch chuyển nhan sắc’ mà.[note]

‘Dĩ nhiên là chưa từng có ai bị nghịch chuyển sau khi TS.’

Vấn đề là những ví dụ đó chỉ là các nhân vật trong thế giới giả tưởng mà thôi. Không ai dám chắc rằng tế bào TS bất bại sẽ có hiệu quả trong thực tế hay không.

Nếu xét theo hướng đó thì việc trở thành một Vtuber chính là lựa chọn an toàn nhất—dù có gặp nghịch chuyển nhan sắc đi chăng nữa, công việc của tôi cũng không bị ảnh hưởng.

‘Bây giờ vẫn đang là thời điểm mà Vtuber chưa phổ biến.’

Sau khi tái sinh, tôi nhận ra rằng bản thân đã quay ngược về quá khứ, trước thời điểm tôi qua đời. Và đây là khoảng thời gian mà Vtuber vẫn chưa xuất hiện.

Khoảng tám năm nữa thôi, Vtuber bắt đầu bùng nổ, và thị trường sẽ phát triển mạnh mẽ hơn trong vòng mười ba năm tới. Nếu tôi tận dụng cơ hội này, đi trước đón đầu và xây dựng chỗ đứng vững chắc thì…

"Vậy nên mình phải chuẩn bị thật kỹ mới được."

Nhờ chăm chỉ nên tôi đã chật vật vào được một trường đại học ở Seoul, thế nên nếu bắt đầu ngay từ bây giờ, chắc chắn tôi có thể đạt được kết quả tốt.

"Đầu tiên là luyện giọng."

Một Vtuber nhất định phải có giọng nói hay, dù có thế nào đi nữa. Chất giọng hiện tại của tôi đã đáng yêu lắm rồi, nhưng chỉ đáng yêu thôi thì chưa chắc đã cạnh tranh được trên thị trường.

"Ahhh~."

Vậy là tôi đã bắt đầu luyện tập giọng nói một mình trong phòng. Tôi quan sát các bài tập khởi động giọng trên TV, cố gắng làm theo một cách tự nhiên nhất có thể.

***

"Anh yêu này, hình như Seoyeon muốn trở thành người nổi tiếng đó."

Min Suah—mẹ của Seoyeon, mỉm cười dịu dàng khi lén quan sát con gái mình. Seoyeon từ nhỏ đã là một cô bé ngoan, con bé chưa từng khóc lóc hay tức giận chuyện gì. Ngay cả cách nói chuyện cũng rất lễ phép, khác hẳn với những đứa trẻ đồng trang lứa.

Con bé luôn tự tìm việc để làm và lúc nào cũng bận rộn với đủ loại hoạt động khác nhau.

"Người nổi tiếng á?"

Ju Youngbin—chồng của Min Suah, đang xem tin tức, thoáng cau mày trước lời nói của vợ mình.

‘…Con bé sao?’

Dù là con gái ruột, nhưng thỉnh thoảng anh vẫn cảm thấy Seoyeon có chút gì đó kỳ lạ. Đúng là con bé rất ngoan và đáng yêu đến mức nhìn mãi không chán.

Nhưng đôi lúc, anh thực sự chẳng thể hiểu nổi con bé đang nghĩ gì.

"Anh nhìn xem, Seoyeon ngày nào cũng luyện giọng khi xem chương trình thiếu nhi đấy."

"A ừ… đúng là thế."

Đó mà gọi là luyện giọng sao? Đúng là con bé hay tự nói chuyện một mình, nhưng anh không thấy điểm nào giống với việc luyện tập cả.

"Em đã lén quan sát con bé, Seoyeon của chúng ta còn tự tập diễn xuất nữa đấy. Dễ thương đến mức em chỉ muốn chạy đến ôm chầm lấy con bé ngay thôi."

‘Hmm, thật sao?’

Youngbin vẫn còn hoài nghi, nhưng anh không nói gì nữa. Đây cũng chỉ là phản ứng bình thường của một người mẹ quá yêu con gái mà thôi.

"Seoyeon nhà mình biết nói từ rất sớm mà, vậy nên hẳn là con bé cũng có năng khiếu diễn xuất đấy chứ?"

Dù sao thì, con bé ngày nào cũng tập diễn, rõ ràng là có hứng thú với lĩnh vực này.

"Vậy thì… chúng ta cho con bé thử vai diễn viên nhí nhé?"

Thông thường, cách tốt nhất để xử lý những chuyện thế này là để con bé đối mặt với thực tế. Youngbin cũng công nhận con gái mình rất đáng yêu, nhưng anh hiểu rõ rằng làm người nổi tiếng thì chẳng hề dễ dàng chút nào.

Có bao nhiêu đứa trẻ thực sự có tài năng chứ? Seoyeon đúng là đặc biệt, nhưng anh không nghĩ con bé có năng khiếu đến mức nổi bật.

‘Với cả, thời buổi này, diễn xuất cần phải được đào tạo bài bản từ rất sớm.’

Gia đình Seoyeon không nghèo, nhưng cũng không dư dả để đầu tư vào các lớp học nghệ thuật. Làm sao mà một đứa trẻ chỉ xem các chương trình thiếu nhi lại có thể cạnh tranh với những đứa bé đã học diễn xuất chuyên nghiệp từ nhỏ đây?

"Chúng ta cùng thử nhé?"

Nhưng trái ngược với anh, Suah lại nở một nụ cười rạng rỡ, như thể cô ấy rất nghiêm túc với chuyện này. Youngbin cảm thấy hơi áy náy.

Hình như… anh đang quá khắt khe với con gái mình rồi.

‘Thôi thì, ai mà biết được? Lỡ con bé thực sự có tài năng thì sao.’

Trông thấy vợ mình háo hức tìm kiếm các buổi thử vai cho diễn viên nhí, Youngbin chỉ biết gãi đầu. Có lẽ cũng không phải ý tồi nếu để con bé thử sức một cách nghiêm túc.

"Ể? ...Thử vai diễn viên nhí sao?"

Nhưng đây hoàn toàn không phải con đường tương lai mà Seoyeon mong muốn.

Bình luận (0)Facebook
Đang tải bình luận