Chương 03
Độ dài 932 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-08-03 21:15:26
Dĩ nhiên là vết thương từ hồi cao trung của tôi đã lành lâu rồi. Kể cả vậy thì chỉ mới thấy cô bs nữ sinh cao trung trông rất giống Yuka kia lại khiến tôi nhớ lại chuyện hồi ấy.
Tôi không thể không hướng mắt dõi theo cô bé nữ sinh cao trung ấy được.
Yuka là một cô gái rất xinh đẹp, nhưng cô bé kia còn xinh hơn Yuka nhiều. Nghĩ về chuyện ấy thì, vẻ ngoài của Hiroki trông cũng thon đó chứ. Nếu đó là con gái họ thì chắc là sẽ trạc tuổi, và sẽ đẹp như cô nàng thôi.
Liệu đó có phải là con của hai người họ không nhỉ?
Tôi liền gạt đi giả thuyết vô lý ra khỏi đầu mình. Chuyện đó không thể nào là thật đâu.
Nếu cứ nhìn chằm chằm cô bé mãi thì thể nào cô cũng nghĩ tôi rất đáng ngờ cho xem. Tôi liền quay lưng lại với con bé rồi uống hớp bia.
Trước mặt cô là một nhóm du côn trạc tuổi. Tôi nhìn họ và nghĩ rằng, "Thời đại nào cũng có kiểu du côn nhưu này nhỉ.."
Họ lên tiếng gọi cô bé nữ sinh cao trung
Trước kia tôi không hề bắt chuyện với gái, nên liền theo dõi tụi kia và nghĩ rằng “Ra đây là cách mấy cha nội làm à.”
Cô nữ sinh cao trung kia thì kiên quyết từ chối và nói: “Dừng lại đi ạ". Có vẻ như họ đang cố gắng kéo cô ấy lại đưa đi đâu đó, tôi không nghĩ là bắt cóc đâu, nhưng việc kéo một cô gái chả thích được đưa đi đâu đó là không tốt tẹo nào đâu.
Tôi đặt lon bia xuống và đứng dậy khỏi ghế bành, rôi bước đến chỗ mấy tay thanh niên kia.
“Cô bé không thích việc này đâu,” tôi nói vậy với vẻ vô cùng cứng rắn.
Chứng kiến người ta đột dưng xuất hiện làm phiền mình, mấy tay du côn này liền tỏ ra khó chịu.
"Cái quái gì vậy anh giai?"
"À thì bỏ tay ra khỏi cô bé ngay đi."
Tôi nói một cách lịch sự, cố gắng giữ giọng điệu chững chạc.
"Không phải chuyện của mày."
“Dù không phải việc của thằng này, nhưng đây không nghĩ việc bắt chuyện với phụ nữ bằng vũ lực là hay đâu.”
"Ngậm mỏ đi."
"Muốn làm vậy lắm à anh giai?"
Mấy thằng kia cười toe toét hết cả lên
Có thể là do chúng nó đông hơn, hoặc có thể là bởi trông tôi hệt như một tên “nghiện”, nhưng vẻ mặt tụi nó trông có vẻ thoải mái ghê.
Tôi liền túm lấy tay của thằng đang nắm cổ tay nữ sinh cao trung và giật mạnh ra.
"Ái ui"
Một thằng nào đó hung hăng lao về phía tôi, nhưng rồi tôi liền ngáng chân nó, thế là ngã sấp mặt. Ánh mắt của ba người còn lại đều bị thằng đó thu hút trong chốc lát, và rồi tôi nắm lấy tay nữ sinh cao trung chạy đi.
"Này, đợi đã!"
Tất nhiên là không đợi rồi.
Bốn người trong số họ chậm chạp kinh khủng, có thể là do lối sống không lành mạnh rồi. Khoảng cách giữa bọn tôi ngày càng xa, và chúng tôi đã sớm thành công trong việc thoát khỏi tụi đó.Bọn tôi vẫn tiếp tục chạy thêm vài phút nữa. Tôi nhận rathể lực của mình đã giảm sút đáng kể so với khi còn ở tuổi đôi mươi. Nhưng mà vẫn có thể chạy ở một mức độ nào đó vì tôi đã tập luyện rất nhiều đấy.
Ngay khi nghĩ rằng mình đã an toàn, chúng tôi liền dừng lại.
"Ừm, cảm ơn anh nhiều lắm!"
"À thì, đừng lo về chuyện đó."
Tôi khẽ phẩy tay và mỉm cười với cô bé nữ sinh cao trung kia. Rồi liền điều chỉnh lại nhịp thở xíu, kiểm tra vị trí hiện tại của mình và bắt đầu đi đến nhà ga gần đây.
"Giờ thì.."
"Ừm, đợi đã anh!"
Lúc chuẩn bị rời đi thì cô bé nữ sinh cao trung liền vội vã ngăn tôi lại
"Ơ? Gì đấy ?"
"Cảm ơn anh vì đã giúp em.."
Cô ấy cảm ơn tôi một lần nữa và cúi đầu hết cỡ..
"Em tên là Riko Soma."
Soma ...
Họ của Hiroki là 'Soma'.
Họ đó không hiếm gặp lắm, nhưng khá là phổ biến đó chứ…
Họ của cô bé là Soma,trông giống Yuka thật, với cá đều bằng tuổi nữa. Có lẽ thực sự con bé là...
"Anh có thể cho em biết tên được không ạ?"
"Là Kazuma Asakura."
"Rất vui được gặp anh, Asakura-san."
Riko lẩm bẩm như thể đang hát vậy.
"Nếu không phiền, thì anh có muốn đi ăn tối ở đâu đó không ạ?"
"Hửm…?"
"Không được ạ?"
“Không, không phải là không được…”
Hôm nay là thứ sáu, và ngày mốt là ngày nghỉ. Nên là tôi cực kì rảnh.
Nhưng liệu việc ông chú hơn 30 tuổi đi ăn với một nữ sinh cao trung có ổn không nhỉ? Ừm, chả phải chuyện xấu đâu, nhưng chuyện đấy rồi sẽ đi về đâu…? Tôi lo rằng nó có thể mối quan hệ sẽ trở nên tệ hơn đấy.
"Vụ tiền bạc thì đừng lo anh ạ. Em sẽ mua đồ uống."
"Không, tôi không để một cô bé nữ sinh cao trung mua đồ uống cho mình đâu."
"Đừng có lo anh à."
"Cứ lo đấy."
Bỏ qua việc có nên mua đồ uống hay không, chúng tôi liền đi vào một nhà hàng gia đình vừa nhìn thấy. Lâu rồi không đến quán ăn gia đình, vả lại đây là lần đầu tiên tôi đi cùng một nữ sinh cao trung đấy.