Prologue
Độ dài 2,002 từ - Lần cập nhật cuối: 2022-05-03 11:30:03
Người đàn ông tên Yamada Kenichi, 35 tuổi, là một nhân viên văn phòng và đang độc thân.
“Thật sự đã kết thúc ư? Sau chỉ 3 năm hoạt động?” Anh lẩm bẩm một cách thất vọng từ trong căn hộ 142 mét vuông của mình. Mặc dù đang là một ngày buổi sáng thứ bảy, nhưng Kenichi vẫn ở nhà. Anh thẫn thờ nhìn vào màn hình máy tính hiển thị một khung cảnh kỳ ảo với chữ ‘FIN’ được viết một cách đặc sắc nằm ở góc dưới cùng bên phải. Có vẻ như nó là một trò chơi trực tuyến với rất nhiều người đang nói lời từ biệt bằng những từ ngữ và hành động khác nhau.
“Chà, lại là một trò dễ như ăn kẹo nữa. Kiểu viên dễ ăn nhất trong các viên kẹo. Tốt nhất là nó nên kết thúc. Tránh khỏi việc lãng phí thêm thời gian và tiền bạc vào nó”
Mặc dù đổ rất nhiều tiền lương thưởng của mình vào việc mở hòm vật phẩm và mua rất nhiều vật phẩm trong trò chơi, Kenichi không cảm thấy buồn về việc game kết thúc. Sau tất cả, trong 3 năm kể từ khi phát hành, anh ta đã không hài lòng với cốt truyện đơn giản và độ khó thấp như cho trẻ em. Thứ duy nhất níu giữ anh ấy chơi là niềm hi vọng một ngày sẽ có bản cập nhật thêm vào nhiều nội dung hấp dẫn.
Nhưng than ôi, sự thật lại rất phũ phàng. Chắc là do số lượng người chơi không tăng lên. Hoặc do thứ gì đó khác. Vì thế nên nhà phát hành thông báo dừng phát hành trò chơi.
“Hừm? Đây là cái gì, họ phát hành trò chơi mới ư?”
Khi Kenichi thoát khỏi trò chơi và dạo qua trang của nhà phát hành, anh ta tìm thấy đường dẫn tới trang giới thiệu trò chơi mới. Anh ta bấm vào nó.
“Hãy… Hử?” Kenichi mắt chữ A miệng chữ O khi đọc những dòng giới thiệu đáng thất vọng.
-Nhân vật của bạn sẽ lên cấp trong khi bạn offline.
-Chuyển đổi lớp nhân vật bất cứ khi nào bạn muốn.
- AI sẽ chiến đấu thay bạn
-Tham gia ngay và nhận được 3 hộp vật phẩm với 100% tỉ lệ nhận được vật phẩm huyền thoại
“Lại một trò chơi vô vọng. Không, đây thậm chí là game dễ nữa, ở mức độ này thì đây là trò chơi AFK. Từ khi nào mà họ trở nên như thế này…” Kenichi che mặt mình bằng cả hai tay và nhớ về thời hoàng kim của trò chơi điện tử.
Trở về khi anh ta tìm ra trò chơi trực tuyến đầu tiên vào 20 năm trước nơi mà việc lên cấp rất là khó vì cần khoảng một tháng để lên cấp. Anh ấy còn nhớ cái cảm giác như thành công khi mà thành thạo nhân vật của anh ấy sau 6 tháng luyện tập.
Mỗi lần nhân vật chết thì sẽ mất tất cả trang bị và hai mươi phần trăm kinh nghiệm đang có. Các con quái trùm có một lượng máu lớn một cách vô lý khi đánh nó cần phải có 50 người chơi theo tổ đội đánh trong vòng 1 tiếng, có trận đánh kéo dài tới 3 tiếng đồng hồ. Kenichi luôn phải có bàn phím dự phòng bên cạnh vì anh luôn đập vỡ bàn phím do bấm nút quá nhiều. Cuối cùng khi chết con trùm chỉ rơi ra 1 món đồ duy nhất, vì thế tất cả 50 người chơi đó lại phải đấu với nhau để tranh giành.
Đây là điều tất nhiên vì trò chơi được thiết kế rất vô lý và không thể chấp nhận mà những vật phẩm và cấp độ Kenichi có được đều quan trọng. Anh đã dành hàng chục nghìn giờ với niềm đam mê tuyệt đối với trò chơi, nhưng nó đã dừng hoạt động vào hơn 10 năm trước.
Từ khi đó, Kenichi đã thử rất nhiều trò, luôn hi vọng có thể trở về lại trước kia. Dù vậy, thời thế đã thay đổi, và các người chơi hiện tại từ lâu đã không còn hứng thú với những trò chơi cần lượng lớn thời gian. Do nhu cầu của người chơi nên các công ty lớn nhỏ đã tập trung vào các trò chơi dễ như ăn kẹo và có thể tiếp cận dễ dàng. Vậy nên việc lên cấp là việc dễ như trở bàn tay và tất cả mọi thứ từ vũ khí và trang bị đến kĩ năng rất dễ có được.
“Chắc là mình nên tìm ở nơi khác.”
Bỏ qua công ty trò chơi này, Kenichi tiếp tục tìm những trò chơi để có thêm thử thách. Anh đánh ‘trò chơi với chế độ địa ngục’ vào máy tìm kiếm và nhấn `Enter`. Bất ngờ kết quả đầu tiên không phải là trang web của công ty trò chơi hoặc trang giới thiệu trò chơi nào đó.
“Cái gì …?! Xem nào… ‘Bạn được mời chơi một game không bao giờ kết thúc.’.”
Những dòng chữ trên màn hình đã thu hút Kenichi với những lời hứa về nội dung mà không có người chơi nào có thể hoàn thành tất cả yêu cầu của trò chơi.Sự thích thú đã kích thích Kenichi cho trò chơi một cơ hội.
“Hừm, đây là trò chơi có bối cảnh trung cổ với kiếm và phép thuật. Chà, mình đoán là nó sẽ không gây thất vọng nếu mà thử đâu. Chờ đã, cái gì đây? mình phải tạo nhân vật ở ngay trên trang web ư?”
Tuy nhiên, trước khi tải trò chơi, anh ấy cần kiểm tra lại vài thứ ở trên cửa sổ trình duyệt. Anh bắt đầu lướt qua trình duyệt.
“Đầu tiên về độ khó. Có chế độ dễ ở dưới cùng tiếp đến là trung bình, mở rộng và địa ngục. Mình đương nhiên không chọn chế độ dễ.”
Rõ ràng là người chơi được chọn độ khó mà họ muốn chơi. Có vài lời giới thiệu cho mỗi chế độ.
Chế độ dễ
Nhận và thăng cấp kĩ năng nhanh gấp 10 lần chế độ bình thường.
Bạn sẽ có cơ hội quay 3 Extra Skills.
Chế độ này phù hợp với người chơi mới hoặc những người chơi không muốn cày cấp.
Chế độ trung bình
Đây là độ khó cơ bản.
Bạn có cơ hội quay 1 Extra Skills.
Đây là chế độ phổ biến nhất và cho phép phát triển nhân vật ở mức độ nhất định.
Chọn chế độ này nếu bạn không chắc chắn muốn chơi những chế độ sau.
Chế độ mở rộng
Nhận và thăng cấp kĩ năng khó gấp 10 lần chế độ dễ.
Nhưng bạn có thể phát triển nhân vật nhiều hơn chế độ trung bình.
Bạn có cơ hội quay 1 Normal Skills.
Chế độ này dành cho những người chơi kì cựu cảm thấy chế độ trung bình quá dễ để chơi.
Chế độ địa ngục
Nhận và thăng cấp kĩ năng khó gấp 100 lần chế độ trung bình.
Không có giới hạn về việc phát triển nhân vật.
Kĩ năng bắt đầu gắn liền với nghề ban đầu bạn chọn, bạn không có cơ hội quay ra kĩ năng.
Bạn có thể hối hận vì đã chọn chế độ này, nhưng bạn không thể quay đầu. Dù vậy, nếu bạn có thể xoay sở để vượt qua sự bất công đó, bạn chắc chắn hiểu được nguyên tắc của thế giới này.
Chế độ này được tạo ra để các lập trình viên giải trí.
Độ khó càng cao thì càng khó và càng khó trong việc có nhiều kĩ năng mới và lên cấp. Mặt khác tiềm năng phát triển nhân vật càng cao.
“Địa ngục là tất nhiên.” Kenichi lẩm bẩm không do dự. “Tiếp theo là… nghề nghiệp.”
Trang tiếp theo là chọn nghề nghiệp. Các nghề này vẫn giống với bình thường như: Kiếm sĩ, Đấu sĩ, Đạo tặc, Thương nhân, Pháp sư, Hiền giả, Kiếm sư, Thánh nữ, Ma pháp sư. Mỗi nghề có độ khó, thông tin riêng và nó có thể xem khi bấm vào mỗi nghề.
“Ở đây có nhiều lựa chọn. Có vẻ như càng xuống dưới thì càng khó để thành thạo. Ồ oa, ở đây thậm chí còn có Anh hùng và Ma vương.”
Kennichi tiếp tục lướt xuống, anh thấy màn hình nghề nghiệp tăng theo độ hiếm và sức mạnh. Đồng thời họ đánh dấu bằng các ngôi sao để cho biệt độ khó thành thạo của nghề đó: Kiếm sĩ và Đấu sĩ chỉ là 1 sao, Kiếm sư và Ma pháp sư là 3 sao, Anh hùng và Ma vương là 5 sao,...
“Chờ đã, nếu cả Kiếm sĩ và Kiếm sư đều chọn được, thế thì chỉ có ý nghĩa gì khi chọn Kiếm sư. Vậy thì có lý do nào để có lựa chọn đó?”
Xét theo tên thì Kiếm sư xịn hơn của Kiếm sĩ mà? Vậy có ai lại đi chọn Kiếm sĩ?
Kenichi quyết định bấm vào Kiếm sĩ để xem thông tin. Màn hình tiếp tục hiển thị địa vị xã hội.
“Có Thường dân, Nam tước, Bá tước. Thậm chí có cả Vua. Vậy là địa vị xã hội của nhân vật của mình sẽ được chọn ngẫu nhiên từ các lựa chọn này. Đây là sự khác biệt với Kiếm sư à?”
Để chắc chắn thì Kenichi kiểm tra lại nghề Anh hùng. Và địa vị xã hội được chọn ngẫu nhiên giữa Nông nô và Thường dân. Khả năng của mỗi địa vị xã hội được hiển thị rõ ràng, nó chỉ rõ sự mạnh mẽ của nghề được chọn, giống như nó dành cho các nhân vật bắt đầu từ tầng lớp xã hội thấp nhất. Kenichi hiểu rất nhanh.
“Mình nên chọn cái nào ta? Mình đã chơi quen với kiếm sĩ và pháp sư ở các trò khác. Sẽ rất thú vị khi chơi ở vai trò dược sư. Mà từ đã, trước đây mình chưa chơi Ma vương bao giờ. Ma vương bắt đầu với địa vị Nông nô nghe cũng khá thú vị. Chờ đã, còn nữa ư?”
Đang phân vân về nghề mà mình chọn, Kenichi đã định chọn thứ mà anh nghĩ ở dưới cùng của danh sách là Ma vương thì anh ấy chú ý đến nghề mà thậm chí còn ở vị trí thấp hơn nữa.
“Triệu hồi sư? Trở thành Triệu hồi sư thậm chí còn khó hơn cả Ma vương?”
Tại vị trí cuối cùng của danh sách là Triệu hồi sư, được đánh giá là 8 sao. Khi Kenichi bấm vào thì anh ấy chỉ thấy 1 địa vị duy nhất là Nông nô.
“Triệu hồi sư hả. Mình chưa bao giờ chơi nó trước kia. Sẽ rất tuyệt nếu mình có thể triệu hồi rồng thần hoặc một thứ gì đó nhỉ?”
Là một game thủ thứ thiệt thì Kenichi chơi rất tốt console game là điều hiển nhiên. Anh ấy nhớ lại trò chơi ăn khách nhất toàn quốc nơi mà anh ấy có thể triệu hồi 4 con đệ được thiết kế dựa trên thần thoại Hy Lạp.
“Chọn Triệu hồi sư đi. Địa vị là nông nô. Và tất nhiên độ khó là Địa ngục. Đây là tất cả rồi nhỉ?”
Kenichi kiểm tra mọi thứ trên trên giao diện, nhất là phần chọn giới tính ở thiết lập nhân vật nhưng không tìm thấy gì. Chỉ có nút “Launch Game” nằm ngay giữa màn hình. Không còn gì để suy nghĩ, anh ấy bấm vào nó.
<Triệu hồi sư vẫn đang còn thử nghiệm và hiện không có người nào sử dụng. Bạn vẫn muốn tiếp tục? Có / Không>
“Hử? Vẫn đang thử nghiệm? Tại sao họ lại cho chọn nó? Nhưng nghe khá thú vị đó. Tôi sẽ thử nghiệm giúp cho!”
Không do dự Kenichi bấm vào “Yes.” Ánh sáng phát ra từ màn hình bao trùm làm căn hộ hoàn toàn không có một bóng người.
Yamada Kenichi đã không còn ở thế giới này.