Phần 1 - Chương 1 - Cuộc sống bình thường mỗi ngày của anh em nhà Mitsuki
Độ dài 935 từ - Lần cập nhật cuối: 2023-04-30 18:17:16
Ugh, đầu tôi quay cuồng quá. Mà ý tôi là, chỗ này là đâu vậy?
Cảm giác, nơi đây giống như một thị trấn thời trung cổ. Tuyệt ghê, dạo bước xung quanh là đủ những người đang đeo kiếm trên mình.
Đợt đã đợi đã, bình tĩnh lại chút đã nào. Nếu không lầm thì trước lúc bất tỉnh, tôi bị truck-kun tông trúng thì phải. Vậy có nghĩa là, mình được chuyển sinh sang dị giới rồi sao?
Để ý mới thấy, hiện tại tôi chỉ lớn như một học sinh cấp ba, trong khi tuổi thật của tôi trước khi chết đã là trung niên rồi! Quả nhiên đúng là tái sinh sang dị giới có khác! Mình làm được rồi~!
IYAAAHHHOOOoo~! HIYAAAHHHAAAaaa~!
Nếu xác định là đúng thì từ nay mình có thể trở thành một mạo hiểm giả! Vậy phải tiến tới guild ngay thôi nào!
「Xin chào mừng. Cho hỏi hôm nay anh tới đây có việc gì ạ?」
Tiến vào bên trong tòa nhà kiểu kiểu như vậy, chào đón tôi là một chị gái lễ tân đang mỉm cười.
「A~, xin lỗi nhưng đây có phải là nơi đăng ký làm mạo hiểm giả không」
「Vâng~. Vậy thì xin mời anh điền vào đây一一一」
「Ora ora, cút đi thằng nhãi~! Ai cho mày tùy tiện làm gì thì làm ở đây hả!」
A~? Cái lão già bặm trợn này là sao đây. Lão đang chen ngang vào chuyện người khác đấy?
「Đây là lần đầu mày đến guild này hả? Vậy thì để tao dạy cho mày luật lệ ở đây nhé…… Ngoài tao ra, không một ai được phép nói chuyện với quý cô ở guild này cả, hiểu chưa~!」
Binh~! Tôi bị đấm thẳng vào mặt…… mà, ủa? Không hiểu sao mà tôi lại không thấy đau chút nào.
Điều này, có lẽ nào…… Ảnh hưởng từ việc chuyển sinh sang dị giới khiến tôi trở nên mạnh khủng khiếp sao ! ?
Nếu đã vậy thì, tôi phải làm chuyện này一一Dồn toàn lực để niệm thứ ma pháp xuất hiện trong đầu này nào!
「EXCALIBURRRRRRRR~!」
Ruỳnh一一一一一一一一一一一一一一一 ! ! !
Uwa~, không hiểu sao mà tòa nhà cũng bị thổi bay luôn rồi. Tuy nhiên không còn thấy bất kỳ dấu vết nào của lão già kia nữa. Mà thôi kệ đi☆
Ấy chết, quan trọng hơn là không biết chị gái lễ tân có làm sao không nhỉ? Ủa, thế này là sao? Tại sao onee-san ấy, lại nhìn mình với ánh mắt chịu mến vậy.
「......Ôm~」
Quá tuyệt!
Ây dà, không những được trẻ hóa và trở nên siêu mạnh ngay sau khi tái sinh, chị lễ tân ở guild cũng liền phải lòng tôi nữa, có lẽ hạnh phúc đã bắt đầu tìm đến tôi rồi.
Cuộc sống nơi dị giới của tôi đã bắt đầu rồi đây!
「..........................................」
Giữa đêm, bên trong một căn phòng tại nhà riêng, Hiro cố gắng chịu đựng cái cảm giác chi muốn hét lên trong khi đang nhìn vào bản thảo.
Bàn tay anh cầm tập bản thảo đang run lên thấy rõ, tuy nhiên đó là điều không thể tránh được.
Dẫu sao thì Hiro vẫn là một biên tập viên light novel.
Tới nay anh đã 24 tuổi, và vì hiện tại đã là đầu tháng tư, cũng đã 4 năm kể từ khi anh bước chân vào công ty…… Nói cách khác, chỉ vì công việc của mình, Hiro mới buộc phải đọc và đưa ra góp ý cho các tác phẩm novel hỗn loạn này.
「...............Nè, onii-chan. Cuốn novel của em, anh thấy thế nào?」
Nghe thấy chất giọng thiếu nữ trong trẻo, Hiro ngước lên nhìn.
Ngay trước mắt Hiro hiện tại là một nữ sinh đang ngồi cạnh bàn ở phía đối diện anh.
Để mà nói về ấn tượng đầu tiên thì cô gái này khá là kiệm lời.
Từ biểu cảm, cử chỉ, cho tới vẻ bề ngoài, tất cả đều biểu hiện một cách rất hạn chế. Nét mặt ngây thơ vô cảm, mái tóc chấm vai suôn mượt, đôi mắt trong trẻo không tì vết, đôi má luôn phúng phính, tất cả chỉ càng làm tô điểm thêm cho vẻ dễ thương đến siêu thực của cô gái này.
Một cô gái đẹp tựa búp bê tinh xảo…… Đấy là nếu như Hiro làm nhà văn, chắc hẳn anh đã sử dụng tới phép ẩn dụ đó.
Mà không, ngay cả như vậy. Làm quái có người nào lại có thể mường tượng ra được cơ chứ.
Và cô gái đó cũng chính là tác giả của cuốn novel lố bịch ban nãy一一không phải ai khác ngoài Mitsuki Iiba.
「......À~, ừ nhỉ」
Hiro đưa tay lên che miệng như thể gặp rắc rối.
「Nếu là anh mày thì sẽ có nhiều thứ cần nói đây…… Nhưng mà Iiba, riêng nhóc đã cảm thấy ưng ý chưa?」
「......E~to, ne. Thành thật thì一一」
Iiba vẫn nói cùng với một vẻ vô cảm như thường lệ.
「Em tự tin lắm đó. Đối với em thì em thấy hài lòng rồi」
Rầm~! Tôi giữ tập giấy trên mặt và đập thẳng đầu xuống bàn.
「......Rồi. Ra là em có hài lòng nhỉ」
「Vậy thì còn onii-chan, thấy sao?...... Nói em nghe xem cuốn novel của em ra sao đi」
「...... Trước hết, chắc chắn anh mày phải nói với Iiba điều này」
Hiro ngẩng trán lên khỏi chiếc bàn.
「Để anh mày xem muốn cuốn novel như thế này, anh mày có muốn khen thì cũng không nổi đâu. Bao nhiêu kế hoạch của anh mà lần nào Iiba vứt đi hết」
Đúng vậy, cuốn novel mà Iiba đưa cho Hiro xem, đi ngược lại với những nguyên tắc trong ngành công nghiệp này.
====================
đăng cho đủ 2k từ, phần chương còn thiếu để đêm cập nhật nốt sau.