Chương 4: Đi tắm
Độ dài 2,805 từ - Lần cập nhật cuối: 2023-09-19 10:00:08
Cả hai cơ thể tôi đều thức dậy cùng một lúc.
""Huh? Mình đang ở đâu đây?"" Tôi nhìn quanh căn phòng mình đang ở.
""Ồ đúng rồi, mình đã được tái sinh.""
Có vẻ như ngày hôm qua không phải là một giấc mơ rồi.
À ừ, tôi quên mất! Hãy thử điều khiển cả hai cơ thể của tôi một cách riêng biệt nào.
Chúng tôi ra khỏi giường của cả hai ở phía bên trái và tôi cố gắng tập trung tâm trí vào Feyt, tôi nới lỏng sự tập trung của mình khỏi Carine trong khi làm điều này.
Tôi giơ cánh tay trái của Feyt lên.
Carine vẫn giữ nguyên.
""NÓ CÓ HIỆU QUẢ!"" Cả hai cơ thể tôi hét lên trong khi nắm đấm giơ lên không khí.
“Có chuyện gì vậy, thưa tiểu thư?”
Ồ, Leila đang ở đó, tôi đã không để ý. Và bọn tôi vẫn chưa thể kiểm soát lời nói của mình, nhưng bây giờ tôi đã biết rằng tôi có thể kiểm soát cơ thể mình một cách riêng biệt, giờ tôi chỉ cần luyện tập nhiều hơn để kiểm soát được thôi.
-------
"Feyt! Bữa sáng đã sẵn sàng rồi!" Má hét lên từ phía sau cánh cửa.
"Tiểu thư, bữa sáng ở phòng ăn đã được chuẩn bị xong rồi." Leila nói.
Giờ tôi cần phải đến phòng ăn để ăn sáng, đây cũng có thể coi là một buổi luyện tập. Tôi tập trung tâm trí vào Feyt và đi về phía cửa vài bước, sau đó tôi tập trung tâm trí vào Carine và làm điều tương tự. Chúng tôi mở cửa cùng lúc và bắt đầu đi về phía trước, cho đến giờ mọi thứ vẫn tốt.
Chúng tôi dừng bước đi. Vì phòng của Feyt ở ngay trước phòng ăn nên Feyt đã ngồi trước bàn chỉ sau một bước đi thẳng. Tôi thả lỏng sự tập trung vào Carine và ngồi xuống chiếc ghế trước mặt tôi với tư cách là Feyt.
Trước mặt Feyt là những dụng cụ bằng gỗ, một chiếc bánh mì, một miếng thịt nướng nhỏ, một bát súp màu nâu đậm mà tôi cho là nước thịt và một cốc nước. Nếu tôi nhớ không nhầm thì nhà Feyt hiếm khi ăn thịt vì là thường dân nên mua một miếng thôi cũng không hề rẻ.
"Ba đã săn một con hươu cho con nhanh khỏe lại, nó khá lớn đấy!" Ba tôi, Fayn, nói trong khi trông có vẻ tự hào về cuộc đi săn của mình.
"Thôi nào, nói 'cảm ơn!' đi"
Tôi gật đầu thay vì trả lời, sợ Carine cũng có thể nói ra điều đó.
"Này, con vừa phớt lờ ta à??"
Tôi chuyển sự tập trung của mình trở lại Carine. Leila tỏ ra lo lắng.
"Tiểu thư, sao vậy? Cô vẫn chưa khỏe sao? Tôi cõng cô trên lưng nhé?"
Tôi vẫy tay ra hiệu từ chối trong khi nở một nụ cười và bắt đầu bước đi.
“…Tôi hiểu rồi.”
Leila đi theo tôi ngay sau đó.
Sau khi đi bộ một đoạn ngắn xuống cầu thang, tôi đã tới tầng dưới cùng. Bên phải tôi là một cánh cửa khổng lồ màu trắng được trang trí bằng vàng. Leila đi trước và mở cửa cho tôi khi tôi bước vào. Tôi thấy cha và mẹ ngồi ở hai phía đối diện bàn chờ tôi đến, cũng như một vài người giúp việc và quản gia đứng đằng sau họ. Có một chiếc ghế trống trước mặt tôi, Leila kéo ghế cho tôi khi tôi ngồi lên đó.
Trước mặt Carine là một khay đựng đồ bạc, một bát salad, một bát súp cà chua và một tách trà ấm. Tôi nhớ lại rằng Carine đã ăn bữa sáng giống hệt như vậy trong vài tháng qua. Trước mặt tôi là cha và mẹ, họ cũng có salad và súp cà chua, nhưng họ có thứ mà tôi cho là rượu thay vì trà. Thật là một bữa sáng lành mạnh.
-----
Lần trước khi tôi ăn gì đó, tôi đã nhận được những ánh nhìn kỳ lạ vì hành vi kỳ lạ của mình do cơ thể tôi bắt chước lẫn nhau. Nhưng bây giờ, tôi có thể ăn uống trong khi trông vẫn bình thường! Tôi chuyển sự tập trung bất cứ lúc nào tôi cắn một miếng thức ăn, và cho đến nay mọi thứ vẫn ổn! Tôi không nhận được bất kỳ cái nhìn kỳ lạ nào! Tiến bộ vẫn là tiến bộ.
Nói về những cái nhìn, tôi nhận ra mình chưa bao giờ thấy mình lạ lẫm trước vẻ bề ngoài của những người ở đây, chủ yếu là quần áo của họ. Nếu tôi nhìn thấy họ mặc thứ đó ở Trái đất hiện đại, tôi sẽ cho rằng họ là diễn viên cosplay hoặc diễn viên sân khấu. Có phải vì cơ thể của tôi mà tôi cảm thấy tự nhiên khi nhìn thấy chúng?
Cha mẹ Carine mặc quần áo trông rất sang trọng. Cha cao và vạm vỡ với mái tóc đen bóng mượt vuốt ngược về phía sau và có màu xám ở một bên, ông có đôi mắt đen đáng sợ và mặc bộ đồ mà tôi cho là của quý tộc với bảng màu xanh đậm. Mẹ tôi có chiều cao xấp xỉ cha tôi, mẹ có mái tóc tết màu nâu với chiếc kẹp tóc hình bông hoa màu vàng, đôi mắt màu xanh ngọc lục bảo và mẹ mặc một chiếc váy có thiết kế phức tạp cũng có bảng màu xanh đậm.
Leila rõ ràng là người giúp việc riêng của tôi do chính mẹ bổ nhiệm, cô ấy có mái tóc nâu dài ngang vai với đôi mắt đen, bộ váy hầu gái cô ấy mặc trông rất khiêm tốn và có một biểu tượng bông hoa nhỏ màu xanh đậm trên phần ngực. Sau đó tôi nhận ra rằng chiếc váy một mảnh trông dễ thương mà tôi đang mặc khi là Carine cũng có bảng màu xanh đậm. Tôi đã mặc cái này từ khi tôi tái sinh vào trưa qua phải không? Tôi cũng nhận ra mình chưa hề tắm rửa kể từ khi đến thế giới này...
Về phần ba má Feyt, ba tôi thấp hơn cha nhưng cơ bắp hơn nhiều, ba có mái tóc đen ngắn với đôi mắt xanh, ông mặc một cái áo sơ mi trơn màu xám. Má tôi thấp hơn ba một chút, bà ấy có mái tóc dài màu vàng, đôi mắt đen và mặc một chiếc váy màu xám trơn với chiếc tạp dề da màu nâu bên ngoài. Hiện giờ tôi cũng đang mặc một chiếc áo sơ mi giản dị khi là Feyt. Rõ ràng thời trang là điều cuối cùng mà một người dân thường có thể nghĩ đến khi sống với ngân sách eo hẹp như thế này.
Màu tóc ở thế giới này có vẻ không điên rồ đến thế. Tôi chưa từng thấy ai có mái tóc xanh lam hay xanh lục ở đâu cả, ngay cả những người hầu xếp hàng ở phòng ăn hầu hết đều có tóc đen, nâu hoặc vàng. Một số người giúp việc/quản gia cũ có mái tóc hoa râm, nhưng chỉ có vậy thôi.
Sau khi ăn xong cả hai bữa sáng, tôi muốn đi tắm. Vì cả Feyt và Carine đều chưa làm gì nên tôi tin rằng sẽ an toàn hơn nếu đặt câu hỏi này cùng lúc với các phụ huynh của tôi.
""Con muốn đi tắm ạ?"
"Chắc chắn rồi, tại sao không? Nhà tắm công cộng luôn mở cửa." ba nói.
“Ồ, sao đột ngột thế?” cha nói.
Chết tiệt, tôi đã được hỏi một câu hỏi. Làm thế nào để tôi trả lời mà không trông kỳ lạ khi là Feyt?
Tôi chưa học cách nói chuyện riêng, nhưng có lẽ nếu tôi tập trung đủ cao...
Tôi tập trung hết sức vào Carine và cố gắng hết sức để ngăn Feyt cử động miệng.
"Con chỉ muốn thôi cha ơi, giờ con đi nhé?" Carine nói bình thường.
"....-đi nhé?" Feyt lẩm bẩm.
"Được rồi, con cứ đi đi. Leila cũng sẽ đi cùng con." Mẹ vui vẻ nói.
"Ừ, bây giờ con có thể đi rồi, nhưng sao lại lẩm bẩm thế?" Má bối rối nói.
"À, không có gì đâu má, thứ lỗi." Feyt nói bình thường.
"...-thứ lỗi." Carine lẩm bẩm.
Ba đứng dậy khỏi ghế.
“Ta cũng muốn đi tắm, ta sẽ đi cùng con.”
Leila đứng bên cạnh tôi.
“Vậy thì hãy để tôi hộ tống cô nhé, thưa tiểu thư.”
Thành công rồi! Chắc chắn, người kia vẫn còn lẩm bẩm một chút, nhưng bây giờ tôi có thể nói chuyện bình thường mà trông không quá kì quặc! Làm tốt lắm, tôi!
--------
Tiểu thư Carine đang muốn đi tắm, điều đó khá hiếm, tôi thường phải bế cô ấy vào bồn tắm theo lệnh của cha mẹ cô ấy. Cô ấy thường thích tắm bằng bọt biển. Có lẽ cô ấy đang bắt đầu học về phép xã giao quý tộc từ sách vở?
"...-thứ lỗi." giọng nói của cô ấy nghe rất nhỏ, có thể đó là một tiếng lầm bầm.
“Vậy thì hãy để tôi hộ tống cô nhé, thưa tiểu thư.”
Chúng tôi cùng nhau rời khỏi phòng ăn.
Trên đường đi tắm, tiểu thư Carine dường như dừng lại ở những khoảng thời gian ngẫu nhiên. Cô ấy cũng làm như vậy khi tôi dẫn cô ấy đến phòng ăn, trước đây tôi đã hỏi cô ấy về điều đó nhưng cô ấy ra hiệu rằng không có gì cả.
Tôi quyết định hỏi lại để cho chắc chắn.
"Có chuyện gì vậy tiểu thư?"
"Hả? À, ừ... Tôi chỉ đang tận hưởng... phong cảnh ở đây?" cô trả lời.
Điều đó cũng có lý, dù sao thì khu vườn bên ngoài cửa sổ vẫn rất đẹp. Bất cứ khi nào tôi được nghỉ ngơi, tôi đều ra vườn uống trà.
"Tôi hiểu rồi, xin lỗi vì đã làm phiền cô."
Chắc hẳn tôi đã làm phiền cô ấy khi hỏi cùng một câu hỏi hai lần.
“K-không có gì đâu!”
Tiểu thư Carine nói thế trong khi đang bối rối.
Một tiểu thư Carine bối rối thật dễ thương.
Chúng tôi đã đến phòng tắm, tôi cởi quần áo của mình rồi đến tiểu thư Carine.
Cô ấy nhìn tôi với sự quyết tâm và phấn khích trong mắt, nhưng sau đó ánh mắt đó nhạt dần và cô ấy nhìn chằm chằm một cách khó hiểu.
Tiểu thư Carine đã hành động khá kỳ lạ kể từ sáng nay, tôi có nên báo cáo điều này với Ngài Lãnh Chúa Kyrat và Phu Nhân Peyna không?
Tôi gạt suy nghĩ đó sang một bên để giải quyết sau.
Tiểu thư Carine và tôi cùng bước vào bồn tắm nước nóng. Nước ấm dễ chịu và tạo cảm giác mềm mại trên da.
Qua khóe mắt, tôi thấy tiểu thư Carine đang nhìn xuống ngực của mình, như thể tò mò về điều đó. Sau đó cô ấy nhìn vào ngực tôi và có vẻ bối rối.
Cô ấy đang lo lắng về kích cỡ ngực của mình sao? Cô ấy đã ở độ tuổi đó rồi à? Chà, cô ấy vẫn còn trẻ, chắc chắn một ngày nào đó cô ấy sẽ lớn lên. Có lẽ cô ấy sợ rằng chúng có thể không lớn? Đó là nỗi lo lắng thích đáng đối với một đứa trẻ như cô ấy.
Tôi quyết định xoa dịu nỗi lo lắng của cô ấy.
"Đừng lo lắng thưa tiểu thư, nó sẽ phát triển khi cô lớn hơn."
"HỞ?!"
Có vẻ như cô ấy ngạc nhiên khi tôi hiểu được cô ấy đang nghĩ gì.
Bối rối, má cô ấy đỏ bừng.
Tiểu thư của tôi thật dễ thương khi cô ấy bối rối.
-------
“Ta cũng muốn đi tắm, ta sẽ đi cùng con.”
Rốt cuộc, thằng bé đi một mình rất nguy hiểm. Ngoài ra, chúng ta hiếm khi có thời gian gắn kết tình cha con ngoài việc lúc việc ở nông trại, phải không?
"Ta đi lấy khăn tắm, con chuẩn bị đi."
Feyt gật đầu.
Trong lúc chúng tôi đi tắm, Feyt liên tục dừng lại ở những điểm ngẫu nhiên, đôi khi thằng bé chỉ đứng đó, và đôi khi nó chỉ nhìn xung quanh mình. Thằng bé vẫn còn không khỏe à?
Khi chúng tôi đến gần bồn tắm, nó lại dừng lại tiếp.
"--phong cảnh ở đây?"
Thằng bé lẩm bẩm điều gì đó, tôi không biết nó đang muốn nói gì, tôi ngày càng lo lắng về những hành động kì lạ của thằng bé.
"Sao vậy? Con cứ dừng lại hoài thế, vẫn không khỏe à?"
“K-không có gì đâu!” thằng bé bối rối trả lời
Ừ, có lẽ nó vẫn chưa khỏe thật. Có lẽ sau khi tắm xong tôi nên nhờ Teffa kiểm tra nó.
Sau khi vào nhà tắm công cộng, tôi trả phí cho nhân viên. Chúng tôi bước vào phòng thay đồ và cởi quần áo. Chúng tôi tắm rửa một chút trước khi vào bồn tắm và quấn khăn tắm lên người.
Chúng tôi bước vào bồn tắm nước nóng, thật thư giãn. Tôi đã không tắm kể từ tháng trước, có lẽ thỉnh thoảng nghỉ trồng trọt và săn bắn sẽ tốt cho tinh thần. Tôi nhìn Feyt, thằng bé đang ngồi yên trong khi nhắm mắt. Tôi nghĩ chắc nó đang tận hưởng sự ấm áp? Khá trưởng thành so với tuổi của mình nhỉ?
Không có gì xảy ra nhiều sau khi tắm, chúng tôi về nhà. Tuy nhiên, Feyt vẫn tiếp tục dừng lại ở những điểm ngẫu nhiên trong quá trình đi bộ.
Ở nhà, Teffa kiểm tra Feyt sau khi tôi kể cho cô ấy nghe chuyện xảy ra trên đường đi tắm. Cô ấy nói rằng có vẻ như không có gì sai cả.
Vậy tại sao lúc đó nó lại hành động kỳ lạ?
Ừm, tôi hy vọng là không có gì nghiêm trọng.
-------
Tôi bước vào phòng tắm, với tư cách là Feyt và Carine.
Khi bước ra ngoài với tư cách là Feyt, tôi nhận ra rằng đây là lần đầu tiên tôi bước ra ngoài kể từ khi tái sinh ở thế giới này. Tôi nhìn quanh làng, có những đứa trẻ đang chơi đùa, có bố mẹ đang nhìn chúng chơi đùa, một số đang giặt quần áo bên giếng, không hiểu sao tôi lại thấy bình yên. Con đường đến nhà tắm có rất nhiều ngã rẽ nên tôi liên tục chuyển trọng tâm giữa Feyt và Carine để rẽ và chỉ đi bộ cùng lúc bất cứ khi nào đi trên đường thẳng.
Trong khi tôi đang tập trung vào Feyt, tôi nghe thấy Leila đặt câu hỏi với Carine.
"Có chuyện gì vậy tiểu thư?"
"Huh?!"
Tôi ngạc nhiên trước câu hỏi. Tôi nhanh chóng chuyển sự tập trung sang Carine để trả lời cô ấy.
"Hả? À, ừ... Tôi chỉ đang tận hưởng... phong cảnh ở đây?"
Tôi nghĩ ra một số lý do ngẫu nhiên.
"Tôi hiểu rồi, xin lỗi vì đã làm phiền cô."
Sau đó, ba hỏi Feyt một câu hỏi.
"Sao vậy? Con cứ dừng lại hoài thế, vẫn không khỏe à?"
""K-không có gì đâu!""
Cả hai cơ thể tôi trở nên bối rối.
Ba và tôi đến phòng tắm, ông trả một số phí và sau đó chúng tôi đi tắm. Rồi ngồi trong bồn nước nóng và thư giãn.
Cũng cùng lúc đó, Leila và tôi đến phòng tắm trong dinh thự. Leila bắt đầu cởi quần áo.
Đ-Đợi đã! Cô ấy có vào cùng tôi không?! Tôi là một chàng trai bạn biết đấy! Cô ấy không nên khỏa thân trước mặt tôi!
Đợi đã, bây giờ tôi đang là một cô gái kia mà... Nhưng vẫn vậy! Một người phụ nữ đang cởi đồ trước mặt tôi và sự tò mò khiến tôi không thể rời mắt!
Một vài giây trôi qua, Leila đang khỏa thân và cô ấy đang cởi quần áo của tôi. Tôi nhìn cô ấy và... không có gì cả. Tôi hoàn toàn không cảm thấy gì cả. Không có hứng thú, không có ham muốn dục vọng... không có gì cả.
Tôi tập trung nhìn vào bộ ngực của Leila... vẫn không cảm thấy gì hết, tôi hơi bối rối. Ít nhất thì nếu là tôi của ngày xưa chắc chắn sẽ đỏ bừng mặt lên rồi.
Có lẽ là vì bây giờ tôi là con gái... Phải rồi, tất nhiên, bởi vì bây giờ tôi là con gái kia mà.
Tôi nhìn xuống, đúng vậy, "thằng nhỏ" của tôi không có ở đó nữa. Mặc dù tôi vẫn còn một đứa ở chỗ Feyt nhưng vẫn thấy kỳ lạ khi không thấy nó ở dưới đó.
Như thể nhìn thấu tôi, Leila nói điều gì đó.
"Đừng lo lắng thưa tiểu thư, nó sẽ phát triển khi cô lớn hơn."
Nó sẽ phát triển à... thế giới này thật kỳ lạ...
...
"HỞ?!"
Carine sẽ phát triển một "thằng nhỏ" khi cô ấy lớn hơn?! Điều đó có nghĩa là gì?!!