Chương 01 : Tái sinh
Độ dài 907 từ - Lần cập nhật cuối: 2021-11-29 07:37:01
Bây giờ là 2 giờ đêm - một người đàn ông đang đi bộ dưới ánh đèn trên phố. Điểm đến của anh ta là cửa hàng tiện lợi gần nhà mình.
-----------------------------------------------------------------
Mới vừa nãy mình đang ‘’vui vẻ’’ với cô gái mà mình gọi đến , cuộc vui vừa mới kết thúc và mình thừa biết trước là cô ấy phải rời đi, nhưng vì trong nhà không có đồ ăn và mình thì đang đói, cho nên mình mới phải ra ngoài vào nửa đêm thế này.
「 Cô gái đó, Rin-chan. Cô ấy thật dễ thương. Lần tới, mình nên gọi cho cô ấy lần nữa!」
---------------------------------------------------------------------
Anh ấy bước qua cánh cửa tự động trong khi nghĩ về mấy thứ như thế.
Tại đây, trong cửa hàng tiện lợi này. Cuộc đời anh ta đã đi đến hồi kết.
Trong cửa hàng tiện lợi, có ba người ở đó: một người nhân viên có độ tuổi cỡ sinh viên đại học, và hai người còn lại đeo mặt nạ trượt tuyết, và trong tay họ là một con dao bếp (sinh tồn ) 〔 survival knife-ai có cách đặt hay hơn thì nhắc mình〕và hướng về phía nhân viên. Nói cách khác, anh ta tình cờ bắt gặp một vụ cướp trong cửa hàng tiện lợi.
Mặc dù anh chết đứng trước cảnh tượng ấy trong một một khoảng thời gian, anh vẫn kiềm lại sự ngạc nhiên của mình và cố chạy đi nhưng vào khoảnh khắc đó một cơn đau buốt tấn công vào lưng anh và anh ngã xuống.
Sau khi bị đâm thêm vài nhát, anh bắt đầu mất đi ý thức .
◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Nơi đây là……
Trần nhà trông thật lạ……
Hiểu rồi, mình đã sống sau vụ ở cửa hàng tiện lợi đó huh?
Đây là phòng bệnh à?
Mình chưa từng nhập viện trước đây nên mình ko biết nhưng nơi này có vẻ hơi quá sang trọng so với những gì đc chiếu trên TV.
Sao mình lại bị mang tới đây?…Có phải mình bị chuyển sang bệnh viện của nước khác?…Chắc ko phải đâu nhỉ…nhưng mình ko nghĩ rằng ở Nhật có một căn phòng hay một ngôi nhà nào như thế này.
------------
Tôi nằm lên cái giường trong phòng được làm theo phong cách phương Tây.
「 & ‘ % $ # “ # ‘ & # # ‘」
Ou!
Một người ngoại quốc?
「 ‘ “ & = ‘ % $ “ & $ %」
Một loại ngôn ngữ mà mình chưa từng nghe bao giờ….
Một chủng tộc khác với người Nhật…hơi khác so với Tây Âu…. Khá giống với người ở vùng Trung Đông với mái tóc đen và khuôn mặt chai sạn…. …. Chính xác là một người đàn ông lớn tuổi.
----------
Tôi không biết ông ấy đang cố nói gì.
Cơ thể tôi hiện giờ khá là khó để di chuyển nhưng não bộ của tôi rất khéo léo theo cách riêng của mình dù Tiếng Nhật không vấn đề, tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Đức, tiếng Hy Lạp, tiếng Quan Thoại, tiếng Quảng Đông và tiếng Hàn tôi đều trôi chảy. Tuy tôi không thể nhớ hầu hết nhóm ngôn ngữ tiếng Ả Rập.
…Mình gặp gặp rắc rối rồi…. Bây giờ chắc mình nên bắt đầu bằng tiếng Anh trước nhỉ…
「 Where am I? (ここはどこですか?) 」〔 Koko wa dokodesu ka?〕 〔 Tôi đang ở đâu cho những ai không biết〕
「 “ $ & ‘ ! # $ % ‘ % # “」
Tiếng anh không được à?
Vậy tiếng Pháp…không được.
Tiếng Đức…cũng y chang.
Tiếng Hy Lạp…vẫn như thế.
Tiếng Quan Thoại và tiếng Quảng Đông…không đc ư.
Còn tiếng Hàn…không ăn thua.
…Vô vọng rồi.
A, ông ta ra khỏi phòng rồi.
Mình bị bỏ lại đây như thế này huh? Mình khá chắc là mình đã bị đâm bởi một con dao.
--------------
Tôi cảm thấy có một chút khó khăn khi di chuyển cơ thể của mình…. Nói thế nào nhỉ? Tôi cảm thấy khá thoải mái vì hầu như không cảm thấy đau.
A, ông ta quay lại rồi.
Ông ta vào cùng với 2 người phụ nữ nữa theo sau.
Có vẻ như họ không phải là y tá-san…bởi vì…. Có một người mặc một cái váy buổi tối theo phong cách hoàng gia còn người kia thì mặc một bộ đồ hầu gái.
Độ tuổi của người phụ nữa mặc váy dường như ở khoảng 20, với mái tóc vàng và đôi mắt xanh và với dáng người của cô ấy, trông cô ấy thật xinh đẹp y như con búp bê vậy.
Cô hầu gái trông có vẻ chưa đến 20 tuổi, tôi nghĩ cô ấy là một người phụ nữ xinh đẹp sánh ngang với vẻ đẹp của người phụ nữ mang váy kia. Đúng là một Bishoujo .
「 + “ $ : & ‘ # ・!# ・$ % ‘ % # “」
Ha?
Trong khi tôi đang mải suy nghĩ về người phụ nữ mặc váy đó, cô ấy ôm lấy tôi và nới thứ gì đó.
Cho dù tôi có cảm thấy hạnh phúc khi được một người phụ nữ đẹp ôm lấy như thế này nhưng, thằng nhỏ của tôi không phản ứng…. Có lẽ nó không phản ứng vì tôi vẫn đang hồi phục--- đúng không nhể?
Vào thời điểm đó tôi không thể hiểu được mấy người này nói về cái gì, tôi bắt đầu cảm thấy mệt và từ từ rơi vào giấc ngủ.
-------------------------------
Cmt của các bạn là động lực để mình drop hoặc chạy tiếp các bộ còn lại :V