Chương 20: Lời cảm ơn rất quan trọng
Độ dài 561 từ - Lần cập nhật cuối: 2019-10-29 05:00:38
Ba cùng các hiệp sĩ sẽ áp giải bọn tội phạm về lâu đài.
Thường lệ thì ba sẽ đưa tôi cùng đến lâu đài, nhưng tôi chỉ muốn về nhà ngủ một giấc cho xong.
。
《Ah, tôi sẽ chăm sóc cho Ria-chan vậy ~》
。
Miria dang rộng tay.
Kiểu như 'đưa bé cho tôi' ……
Tôi không phải là một thứ muốn có là có đâu nhá, nhưng mà …… kệ đi.
Có điều, tôi đã bị nhấc khỏi vòng tay của ba trước khi được trao cho Miria.
Huh ~?
Nếu đếm đúng nhịp thì tôi nghĩ Miria đã có tôi trong tay rồi, nhưng Hughley đứng bên cạnh đã nẫng tay trên.
Tôi đang ở trong vòng tay của Hughley.
。
《Này ~ Cậu không thể độc quyền Ria-chan ~》
《Không cho đâu》
《Thật là ~ một đứa trẻ vô vọng ~》
。
Hughley hoàn toàn không muốn giao tôi ra cho Miria.
Miria đành cầm lòng nhường lại cho Hughley.
Tôi xin chia buồn cùng cô, Miria.
Muốn làm đồ ngọt cùng nhau khi nào về nh …… à ……?
。
「À phải rồi! Tinh linh Wind-san, cậu có thích bánh quy không? 」
《Bánh bò ~? Là gì vậy?》 (Trans: Là kukies nhưng không hiểu sao lại dịch thành thứ này…)
「Một món ăn giòn giòn ngọt ngọt」
。
Các tinh linh bu lại khi chúng tôi làm đồ ngọt ở nhà nên tôi nghĩ là họ có thể cuồng đồ ngọt.
。
Vì vậy tôi muốn tặng bánh cho Tinh linh Wind-san thay lời cảm ơn!
。
《Em cũng ~》
《Ăn nữa ~》
《Làm ơn ~》
《Cho em ~》
《Bánh quy ~》
。
Ohh?
Vì đồ ăn, một đống tinh linh cấp thấp và trung cấp bu lại.
Các bé gái bé trai, những con chim nhỏ và lũ nhỏ nhìn giống cục tảo cầu.
Họ có nhiều hình thù khác nhau nhưng đều là tinh linh gió, phải không nhỉ?
《Mấy nhóc này đã nhắc tôi không nên bén mảng đến dinh thự này》
「Vậy à?」
。
Ohh!
Nếu là vậy thì mấy nhóc này cũng là ân nhân của mình, phải không?
。
「Đây, xin mời ~」
《《《《《!!! 》》》》》
。
Tôi lần lượt đem những chiếc bánh cỡ lòng bàn tay cho các bé tinh linh.
Đây là bánh quy bách thảo vừa mới được Miria và tôi làm ra gần đây.
Vì mấy nhóc này là trẻ con nên chúng phải cầm miếng bánh to bằng cả hai tay.
Mấy nhóc Tinh linh vui vẻ ăn bánh.
。
「Ngon hông?」
《《《《《Ngon ~》》》》》
。
Có vẻ hợp với khẩu vị đám nhóc.
Có điều, Miria cũng đã xét duyệt rồi thì tôi nghĩ sẽ không có vấn đề gì cả, nhưng mỗi một tinh linh đều sẽ có vị giác khác nhau nhỉ?
Nhưng tôi mừng vì nó ngon.
Mấy nhóc đang gặm bánh nhìn đáng yêu chưa kìa!
Ah, Tinh linh cấp cao Wind-san đang liếc nhìn tôi.
Cậu ấy lăm le mấy miếng bánh hở?
。
「Cậu muốn một cái không?」
。
Tôi đưa một cái bánh trong khăn tay cho Tinh linh Wind-san lần nữa.
。
《Fuun. Vậy, nhận một cái cũng không sao》
。
Câu của cậu ấy nghe có vẻ khó chịu, nhưng tôi thấy mắt cậu cứ nhắm thẳng vào miếng bánh.
Lẽ nào Tinh linh Wind-san này là tsundere à?
。
「Đây, hãy nhận nó」
。
Tôi đưa bánh cho cậu ấy trong khi mỉm cười.
。
《!!》
「Huh?」
。
Tinh linh Wind-san vừa nhận được bánh cái cậu ấy biến mất luôn.
。
《Ah, ổng chạy rồi à》
《Cậu ta xấu hổ thôi ~ Đằng nào cậu ấy cũng là một người nhút nhát mà ~》
。
Qu ~ ào.
Cậu ấy xấu hổ và bỏ chạy ư ~?
Đoán như thần, Tinh linh Wind-san quả là một tsundere ~