• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 02

Độ dài 460 từ - Lần cập nhật cuối: 2024-02-21 21:50:10

Sau khi lái xe một lúc, chúng tôi cuối cùng cũng đến quán cà phê trước nhà ga. Mỗi lần đi qua nhà ga thì tôi toàn nghĩ về nó, nhưng bầu không khí nơi này thời thượng đến nỗi tôi lạc lõng thấy mồ.

“Cho em về được không ?”

“Còn lâu nha cưng.”

“Ý em là….”

“Thế nếu em giúp chị chọn đồ lót mới, chị có thể cho em về.”

Thế thì càng không thể. Có vẻ sau cùng ngoài vào quán cà phê ra thì không còn lựa chọn nào khác rồi nhỉ. Vừa bước chân vào trong quán cùng chị Kano, tôi ngay lập tức được nhân viên đưa vào bàn.

“Chị bao. Em thích gì cứ gọi nhé.”

“Cảm ơn chị.”

Nhìn qua menu thì, cái gì cũng có giá cả hợp tình hợp lý nhỉ, thế thì việc chiêu đãi có vẻ dễ dàng hơn.

Tuy nhiên, tôi không muốn ở lại lâu đâu, tôi muốn tránh mấy món mà tốn thời gian lúc ăn uống. Tôi quyết định gọi một tách cà phê nóng dù tôi thấy khá do dự với nhiều món khác.

“Chị Kano, em quyết định rồi.”

“Em gọi gì vậy?”

“Cà phê nóng.”

“Okay, chị cũng quyết rồi, chị cũng gọi đồ đây.”

Chị Kano dùng cái chuông trên bàn kêu phục vụ tới. Sau đó, trong khi gọi món, chị ấy đã gọi một món hơi quá sức đối với tôi .

“Xin lỗi, tôi muốn hai tách cà phê nóng… và một cốc parfait size cực lớn chỉ dành cho mấy cặp đôi nhé.”

“....Ế!”

Khi vừa nghe thấy những gì chị Kano thốt ra, tôi vô tình kêu một tiếng khá ngớ ngẩn. Không thể nói tôi không bất ngờ khi chị ấy gọi một cốc parfait bản giới hạn cỡ siêu lớn chỉ dành cho mấy cặp đôi đâu.

“N-này, thế là sao !?”

“À, chị chỉ muốn ăn thử vì lúc lướt qua menu thì chị thấy nó trông có vẻ ngon thôi. Nó phải đi theo cặp thì mới được gọi, nên chị lỡ gọi món đó mất tiêu .”

“Vô lý vãi…”

“Cũng đúng nhỉ.”

Chị Kano mỉm cười làm tôi thấy khá ngạc nhiên. Chị ấy lúc nào cũng hành động tùy ý nhỉ, nên chắc lần này cũng thế rồi.

Một lúc sau, cốc parfait size siêu lớn cho các cặp đôi cùng hai tách cà phê nóng đã được mang tới.

Mọi người xung quanh đang nhìn quá trời kìa, chẳng thoải mái gì sất.

“Em muốn ăn nó cùng chị không, Yuito?”

“Còn lâu, em từ chối.”

“Nhưng chị nghĩ chị không tự ăn hết được đâu đấy, nên chị tưởng Yuito sẽ giúp chị ăn hết chứ.”

“....Chưa nghĩ kĩ thì làm ơn đừng gọi món đó chứ.”

“Xin lỗi, xin lỗi mà, nhưng chị đâu có nghĩ nó bự tổ chảng như này đâu.”

Bình luận (0)Facebook
Đang tải bình luận